Làm Sao Để Chuẩn Bị Một Cuộc Phỏng Vấn Bớt Căng Thẳng?

Thứ Tư, 10 Tháng Mười Hai 200800:00(Xem: 97454)
Làm Sao Để Chuẩn Bị Một Cuộc Phỏng Vấn Bớt Căng Thẳng?

 

Mục di trú và bảo lãnh do Văn Phòng tham vấn di trú Robert Mullins International đảm trách hằng tuần, nhằm mục đích thông báo các tin tức thời sự liên quan đến vấn đề đoàn tụ gia đình, rất hữu ích cho quý vị nào quan tâm đến việc bảo lãnh thân nhân.  Mọi đóng góp ý kiến xin liên lạc 1-800-411-0495

Liệu có thể có một cuộc phỏng vấn thoải mái tại Tòa Lãnh sự Hoa Kỳ ở Việt Nam không? Có thể là không, nhưng có một số điều mà đương đơn (tức người được bảo lãnh) nên ghi nhớ khi chuẩn bị cho một cuộc phỏng vấn.

1- Cuộc phỏng vấn diễn ra trong một căn phòng rất ồn ào, với tấm kính dầy ngăn cách đương đơn với nhân viên phỏng vấn. Điều này sẽ làm đương đơn khó nghe và được người phỏng vấn lắng nghe, vì chung quanh họ có quá nhiều người mà hầu như ai cũng nói như là hét vậy.

2- Dù đương đơn có thể nói tiếng Anh, nhân viên lãnh sự vẫn nhờ người Việt Nam thông dịch. Những thông dịch viên này đôi khi chịu nhiều mệt mỏi và nhàm chán nên có thể xảy ra việc thông dịch  sai trật và không đầy đủ những câu trả lời các câu hỏi của nhân viên lãnh sự. Và điều này có thể đưa đến việc từ chối đơn xin cấp chiếu khán (visa).

3- Các hồ sơ bảo lãnh diện hôn-thê hoặc vợ-chồng hiện nay đòi hỏi đương đơn phải thông hiểu về người bảo lãnh và đời sống của họ tại Hoa Kỳ. Trong quá khứ, chỉ cần đương đơn hiểu biết về việc làm, nhà cửa, xe cộ và người thân của người bảo lãnh đang sinh sống ở Mỹ là đủ. Nhưng trong năm nay, có nhiều câu hỏi được đưa ra mà có lẽ các đương đơn chỉ có thể trả lời nếu họ đã thực sự sống với người bảo lãnh tại Hoa Kỳ!

Sau đây là một số lý do khiến nhiều hồ sơ bị từ chối trong 6 tháng vừa qua:

- Đương đơn không biết những dữ kiện căn bản về người bảo lãnh; chẳng hạn như các thành phố mà người bảo lãnh đã từng cư ngụ trước đây, thành phố mà người bảo lãnh làm việc và nơi mà người bảo lãnh từng theo học.

- Bằng chứng về hình ảnh cho thấy hai người chỉ ở với nhau khoảng hai (hoặc "ba", hay "bốn") ngày.

- Hai người nộp bằng chứng cho thấy lễ đính hôn được tổ chức qúa khỏ, không tương xứng. Điều này có vẻ không phù hợp với tiêu chuẩn văn hóa và xã hội Việt Nam, vì khi có lễ tiệc quan trọng như vậy thì sẽ có nhiều người thân, bạn bè được mời tham dự với hàng trăm quan khách, dù rằng những gia đình này không giàu có.

- Phong tục xã hội và văn hóa Việt Nam đòi hỏi một thời gian quen biết lâu trước khi đi đến hôn nhân, nhưng người bảo lãnh và đương đơn đã đính hôn chỉ trong một tuần của lần gặp gỡ đầu tiên.

- Đương đơn không biết tên công ty mà người bảo lãnh đang làm việc, hay không biết tên của chủ nhân, hoặc không biết tên của người chủ nhà chẳng hạn.

- Đương đơn không thể mô tả được thành phố mà người bảo lãnh đang sống, hoặc nơi mà người bảo lãnh từng cư ngụ trước đó.

- Đương đơn không biết tên bạn bè của người bảo lãnh, hoặc chỉ có thể nói đến một người bạn của người bảo lãnh nhưng lại không biết tí gì về người bạn này, hoặc không biết làm sao mà họ làm bạn với nhau.

- Đương đơn không biết sở thích, thú vui chơi, những môn giải trí của người bảo lãnh, và chỉ có thể biết một vài món mà người bảo lãnh thích ăn mà thôi.

- Đương đơn không biết những việc làm của người bảo lãnh trước đây, ngoại trừ công việc hiện tại.

- Các đương đơn diện hôn thê-hôn phu (fiancee) không thể cung cấp các dữ kiện căn bản về kế hoạch đám cưới ở Mỹ; chẳng hạn như ngày hôn lễ, nghi lễ sẽ diễn ra như thế nào, địa điểm tổ chức, số khách tham dự hay phí tổn ra sao; và cũng không thể nói việc xin hôn thú kéo dài bao lâu, hay những giấy tờ nào đương đơn cần có để xin hôn thú ở Hoa Kỳ.

- Đương đơn diện hôn thê-hôn phu không thể cung cấp các dữ kiện căn bản về dự tính thời gian hưởng tuần trăng mật ở Hoa Kỳ sau khi cưới; chẳng hạn như nơi đến, tên khách sạn, thời gian ở bao lâu, phương tiện di chuyển hay ước lượng phí tổn ra sao.

Hỏi Đáp Di Trú:

- Hỏi: Theo Lãnh sự, số khách tham dự tiệc đính hôn hay tiệc cưới phải là bao nhiêu?
- Đáp: Số người tối thiểu lại tùy theo quan điểm của nhân viên Lãnh sự. Đây là một vấn đề rất chủ quan. Nếu đoán, chúng ta có thể nói 10 bàn là đủ, nhưng nhân viên lãnh sự có thể nghĩ rằng 15, hay 20 bàn mới là con số thích hợp, và một vài nhân viên Lãnh sự khác thì có thể hài lòng với 5 bàn, và những người khác có thể không quan tâm đến số bàn tiệc.

- Hỏi: Làm sao đương đơn có thể biết tên các chủ nhân, chủ nhà hay bạn bè của người bảo lãnh ở Hoa Kỳ?
- Đáp: Chúng tôi nghĩ rằng họ không thể trả lời những câu hỏi như thế. Những câu hỏi tương tự chỉ có thể trả lời khi đương đơn đã từng sống ở Hoa Kỳ và từng sống với người bảo lãnh một thời gian nào đó.

Quý độc giả muốn có thêm tin tức cập nhật, xin theo dõi qua báo chí hay đón nghe chương trình phát thanh của chúng tôi vào mỗi tối thứ Tư từ 7PM và sáng Chủ Nhật từ 11:00AM, trên các làn sóng 1430AM, 1500AM, và 106.3FM. Hoặc liên lạc với một văn phòng Robert Mullins International gần nhất: Westminster: (714) 890-9933 , San Jose (408) 294-3888 (duy nhất tại đường số 1, không phải đường Monterey), Oakland-San Francisco: (510) 533-8228, Sacramento (916) 393-3388 hay Email: info@rmiodp.com.
________________________________________________________________________

 


Preparing for a Stress-Free Interview                                 
 
Is it really possible to have a stress-free interview at the American Consulate in Vietnam?  Maybe not, but there are some things that the applicant can keep in mind when preparing for the interview.
 
(1) The interview will be conducted in a very noisy room, with a thick glass barrier between the applicant and the interview officer.  This makes it difficult to hear, and to be heard, so applicants are surrounded by lots of other people who are almost shouting.
 
(2) Even if the applicant speaks English, the Consular Officer will probably use a Vietnamese translator.   These translators sometimes suffer from fatigue and boredom, so there may be incorrect or inadequate translation of the answers to the questions of the Consular Officer.  And this can result in denial of the visa application.
 
(3) Fiancée and spouse cases require the applicant to have a thorough knowledge about the Sponsor and about his life in the U.S.   In the past, it was enough for the applicant to know about the sponsor’s job, house, car, and relatives living in the U.S.   This year, it looks like some of the questions can only be answered by applicants who have actually lived with the sponsor in America.
 
Here are some reasons that some cases have been denied during the past six months:
 
• Applicant does not know basic facts about Sponsor, such as what cities the Sponsor lived in before, what city the Sponsor works in and where the Sponsor attended college.
 
• Photo evidence can only establish that the couple were together for approximately two (or “three”, or “four”) days. 
 
• Couple has submitted evidence of only a small, inconsequential engagement ceremony.  This contradicts local social and cultural norms in which many family members and friends are invited to engagement celebrations with hundreds of guests, even for families who are not rich. 
 
• Vietnamese social and cultural customs require a lengthy period of pre-marriage arrangements, but Sponsor and Applicant became engaged within one week of their first meeting in person. 
 
• Applicant did not know the name of the company for which the Sponsor works, or did not know the name of his boss, or did not know the name of his landlord.
 
• Applicant was unable to describe in any way the Sponsor’s town or the place where he previously lived.  
 
• Applicant could not name Sponsor’s friends, or, Applicant only able to mention one friend of Sponsor but knew nothing about the friend or how Sponsor met him.
 
• Applicant unable to name Sponsor’s hobbies, favorite entertainments, pastimes and could only mention a few foods that the Sponsor likes to eat.
 
• Applicant unaware of any job the Sponsor has held except his present job.
 
• Fiancée Applicant unable to provide basic facts regarding the planned marriage in the US, such as ceremony, manner of celebration, location, number of guests or approximate costs, and could not say how long their marriage registration would take in the U.S. or what civil documents Applicant needs to obtain for their marriage license in the U.S.  
 
• Fiancée Applicant unable to provide basic facts about proposed honeymoon in the US after marriage, such as destination, hotel, duration, transportation or approximate costs.
 
-------------------------------------------------------------------------------
 
Q.1.  According to the Consulate, What is the minimum number of guests for an Engagement party or Wedding reception?
 A.1.  That minimum number is up to the opinion of the Consular officer.  It is a very subjective matter.  If we have to take a guess, we would say 10 tables would be enough, but some Consuls may think it should be 15 or 20 tables, and some Consuls might be satisfied with 5 tables, and some might not even think about the number of tables. !
-------------------------------------------------------------------------------
 
Q.2.  How can Applicants be expected to know the names of the Sponsor’s boss, landlord, or friends in the U.S.?
 A.2.  I think they can not answer such questions.  These questions can only be answered by Applicants who have visited the States and lived with the sponsor for some time.

Thứ Hai, 23 Tháng Mười 2023(Xem: 3825)
(Robert Mullins International) Tị nạn Asylum là một hình thức bảo vệ, cho phép người được lưu lại ở Hoa Kỳ, tránh bị trục xuất về một quốc gia, nơi họ lo sợ bị ngược đãi hoặc bị bức hại vì lý do danh tính, tôn giáo hoặc quan điểm chính trị của họ. Theo luật pháp Hoa Kỳ và luật pháp quốc tế, những người mà gặp nguy hiểm ở quê hương họ có quyền đến các quốc gia khác để tìm kiếm sự an toàn và được xem xét yêu cầu tị nạn của họ. Để xin tị nạn Asylum tại Hoa Kỳ, người đó phải có mặt tại Hoa Kỳ. Họ cũng phải đáp ứng được định nghĩa về người tị nạn. Theo luật, người tị nạn là người không thể hoặc không muốn trở về quốc gia của họ vì lo sợ bị bức hại. Sự bức hại có thể vì lý do chủng tộc, tôn giáo, quốc tịch, thành viên của một nhóm xã hội cụ thể hoặc quan điểm chính trị.
Thứ Hai, 16 Tháng Mười 2023(Xem: 3306)
(Robert Mullins International) Có một số tuyên bố trực tuyến cho rằng chính phủ Hoa Kỳ đang hỗ trợ những người di dân bất hợp pháp, bằng cách cấp cho họ 2.200 Mỹ kim mỗi tháng. Điều này là hoàn toàn không đúng sự thật. Những người vào Hoa Kỳ bất hợp pháp không có đủ điều kiện để được nhận hỗ trợ tiền mặt của liên bang. Người tị nạn refugee và những người được cấp quy chế tị nạn asylum, cũng như một số người di dân nhân đạo khác thì được hưởng một số phúc lợi công cộng nhất định, bao gồm hỗ trợ tiền mặt liên quan đến việc tái định cư ban đầu của họ, mặc dù số tiền này không cao tới 2.200 Mỹ kim mỗi tháng. Tin đồn này đến từ đâu? Từ một vị khách mời của cựu người dẫn chương trình tin tức Fox - Tucker Carlson. Vị khách mời này là một đại tá quân đội Hoa Kỳ đã nghỉ hưu đã tuyên bố rằng “mọi người mà được cho là người xin tị nạn, người di cư bất hợp pháp tràn qua biên giới ở Texas hoặc bất cứ nơi nào khác” đều được cấp một khoản hàng tháng là 2.200 Mỹ kim.
Thứ Hai, 09 Tháng Mười 2023(Xem: 3496)
(Robert Mullins International) Những người di dân Việt Nam vào Hoa Kỳ trước năm 1995 hầu hết đều là những người tị nạn chạy trốn bạo lực và đàn áp sau khi Chiến tranh Việt Nam kết thúc. Chính sách của chính phủ Hoa Kỳ là họ không phải bị trục xuất. Hoa Kỳ và Việt Nam đã ký một thỏa thuận vào năm 2008 để không trục xuất những người di dân này. Hiệp định năm 2008 nêu rõ: “Công dân Việt Nam không phải là đối tượng bị bắt trở về Việt Nam nếu đến Hoa Kỳ trước ngày 12/7/1995”. Vì vậy, chính phủ Việt Nam đã không cấp giấy thông hành để cho phép những người di dân như vậy bị trục xuất về Việt Nam. Nhưng vào năm 2017, dưới sự chỉ đạo của chính quyền Tổng thống trước, Cơ quan Thực thi Di trú và Hải quan (ICE) đã bắt đầu giam giữ một số người di dân trước năm 1995 trong khoảng thời gian dài. Chính phủ Hoa Kỳ đã bắt đầu gây áp lực, buộc chính phủ Việt Nam cấp giấy thông hành để những người di dân trước năm 1995 có thể được quay trở về Việt Nam.
Chủ Nhật, 01 Tháng Mười 2023(Xem: 3780)
(Robert Mullins International) Vào ngày 5 tháng 9 năm 2023, Bộ Ngoại giao đã ban hành luật cuối nhằm loại bỏ Luật Gánh nặng xã hội mới của chính quyền trước. Trước luật ban hành năm 2019 của tổng thống tiền nhiệm, chỉ có phúc lợi hỗ trợ bằng tiền mặt công để duy trì thu nhập hoặc biên chế hóa dài hạn bằng chi phí của chính phủ mới được xem xét trong quyết định về gánh nặng xã hội. Luật năm 2019 của Tổng thống tiền nhiệm đã mở rộng việc kiểm tra gánh nặng xã hội bằng cách thêm vào một số yếu tố khác để xem xét, định liệu một cá nhân có khả năng trở thành gánh nặng xã hội hay không. Luật năm 2019 làm dấy lên lo ngại về nỗi sợ hãi và sự nhầm lẫn, ngăn cản những người di dân, bao gồm cả trẻ em, tiếp cận các dịch vụ và các phúc lợi của chính phủ dành cho họ.
Thứ Bảy, 23 Tháng Chín 2023(Xem: 3899)
(Robert Mullins International) Vào ngày 13 tháng 9, một thẩm phán liên bang lại nói rằng DACA là bất hợp pháp. Tuy nhiên, thẩm phán đã không ra lệnh cho các quan chức chấm dứt chương trình và những người DACA hiện hữu vẫn có thể gia hạn trạng thái DACA của họ. DACA hiện bảo vệ 580,000 người di dân “Mơ ước” khỏi bị trục xuất và cho phép họ làm việc. Tại thời điểm này, không có đơn xin DACA mới nào được tiếp nhận. Thẩm phán Hanen, tại Tòa án quận phía Nam Texas của Hoa Kỳ, cho rằng những nỗ lực của ông Biden nhằm đưa chương trình DACA vào quy chế liên bang đã không được thực hiện theo luật. Trước đây, Thẩm phán Hanen cho rằng khi ông Obama tạo ra DACA vào năm 2012, việc đó cũng không được thực hiện theo luật. Chính quyền Biden dự kiến sẽ kháng cáo quyết định của Thẩm phán Hanen và vụ việc có thể sẽ được đưa lên Tòa án Tối cao. Đây sẽ là lần thứ ba DACA lên Tòa án Tối cao nhưng vấn đề vẫn chưa được giải quyết.
Thứ Hai, 18 Tháng Chín 2023(Xem: 4455)
(Robert Mullins International) Chính sách di dân của Hoa Kỳ có một số mục tiêu. Đầu tiên, nó giúp đoàn tụ cho các gia đình bằng cách tiếp nhận những người di dân mà đã có người thân ở Hoa Kỳ. Thứ hai, nó tiếp nhận lao động nước ngoài khi thiếu người lao động Hoa kỳ. Thứ ba, nó cung cấp nơi lánh cư cho những người nước ngoài đang phải đối mặt với sự đàn áp vì lý do chủng tộc, tôn giáo, quốc tịch, thành viên của một nhóm xã hội cụ thể hoặc quan điểm chính trị. Tất cả các luật di trú của Hoa Kỳ đều có trong Đạo luật di trú và Quốc tịch (INA). Bắt đầu từ những năm 1920, luật di trú của Hoa Kỳ đã ngăn cản việc di dân của hầu hết người dân từ Châu Á, Đông Âu và Nam Mỹ.
Thứ Hai, 11 Tháng Chín 2023(Xem: 3926)
(Robert Mullins International) Luật gánh nặng xã hội thời chính quyền trước đã có tác động lớn đến người di dân ở Hoa Kỳ. Theo luật đó, người di dân có thể bị từ chối thẻ xanh nếu họ sử dụng một số phúc lợi công cộng nhất định. Khi họ nghe về Luật gánh nặng xã hội này, nhiều gia đình di dân bắt đầu rút tên ra khỏi danh sách các phúc lợi công cộng mà họ và những đứa con sinh ra ở Hoa Kỳ của họ từng có đủ điều kiện được hưởng. Khi ông Biden trở thành tổng thống, ông đã bãi bỏ chính sách của chính quyền trước. Nói cách khác, Luật gánh nặng xã hội của chính quyền trước hiện không còn tồn tại. Nó đã đi và sẽ không trở lại. Người di dân không phải lo lắng về điều đó. Sở Di Trú Hoa Kỳ đã quay trở lại Luật gánh nặng xã hội cũ của năm 1999. Luật đó thoáng và nhân đạo hơn nhiều so với luật của chính quyền trước.
Thứ Hai, 28 Tháng Tám 2023(Xem: 4194)
Đây là phần cuối của loạt bài “Người di dân có du nhập văn hóa của họ không?” Hiện nay, một nghiên cứu mới cho thấy rằng, những người Mỹ da trắng sinh ra ở miền Nam chuyển đến các vùng khác của Hoa Kỳ, đã gây ảnh hưởng đến văn hóa ở nơi ở mới của họ như thế nào. Sau năm 1900, có một cuộc di cư lớn của những người da đen miền Nam đến các thành phố công nghiệp miền Bắc. Nhưng cũng có một số lượng lớn hơn những người da trắng miền Nam chuyển đến các vùng khác của đất nước, không phải đến các thành phố Đông Bắc mà thay vào đó là các bang ở phía Tây. Ở một số quận của các bang phía tây, nếu tỷ lệ người da trắng miền Nam tăng lên, thì những quận đó có nhiều khả năng ủng hộ ông Donald Trump, phản đối phá thai, xây dựng nhà thờ Tin lành, nghe nhạc đồng quê và thậm chí thích gà nướng hơn pizza.
Thứ Hai, 28 Tháng Tám 2023(Xem: 4001)
(Robert Mullins International) Các nền kinh tế định hướng tăng trưởng đòi hỏi tiết kiệm và đầu tư. Sẵn sàng tiết kiệm tiền là một đặc điểm văn hóa được tiếp tục trong các nhóm người chuyển đến nơi ở mới. Con cháu của những người di dân có hành vi tiết kiệm rất giống với nơi quê cha đất tổ của họ. Nhìn vào các khoản đóng góp hưu trí của những đứa trẻ người di dân sinh ra ở Mỹ. Các nghiên cứu cho thấy rằng những điều này tương tự như những gì xảy ra ở các quốc gia tổ tiên của họ. Hai nhóm người di dân quan tâm nhất đến việc đóng góp cho quỹ hưu trí của họ là Ireland và Ấn Độ. Tiếp theo là những người di dân đến từ Hà Lan và Thái Lan.
Thứ Hai, 21 Tháng Tám 2023(Xem: 4091)
(Robert Mullins International) Đây là phần một của loạt bài gồm có 3 phần. Một số nghiên cứu và sách vở đã cho chúng ta biết về những người di dân, những người trong nội bộ quốc gia hoặc từ quốc gia này sang quốc gia khác, đã truyền tải một số yếu tố văn hóa nhất định của họ cho con cháu của họ như thế nào. Nói cách khác, có những hành vi văn hóa nhất định không được đồng hóa hoàn toàn và không bị bỏ lại ở quê hương của họ. Điều này đã được quan sát thấy trong quá trình di dân của người miền Nam da trắng ở Hoa Kỳ, cũng như trong số những người di dân từ nước ngoài.