Di Dân Việt Nam: Một Đời Sống Tốt Đẹp Hơn Ở Hoa Kỳ (Phần 3) Tránh Những Xung Đột Giữa Người Bảo Lãnh và Người Được Bảo Lãnh. LỊCH CẤP CHIẾU KHÁN THÁNG 11-2014

Thứ Tư, 15 Tháng Mười 201400:00(Xem: 27787)
Di Dân Việt Nam: Một Đời Sống Tốt Đẹp Hơn Ở Hoa Kỳ (Phần 3) Tránh Những Xung Đột Giữa Người Bảo Lãnh và Người Được Bảo Lãnh. LỊCH CẤP CHIẾU KHÁN THÁNG 11-2014

Mục di trú và bảo lãnh do Văn Phòng tham vấn di trú Robert Mullins International đảm trách hằng tuần, nhằm mục đích thông báo các tin tức thời sự liên quan đến vấn đề đoàn tụ gia đình, rất hữu ích cho quý vị nào quan tâm đến việc bảo lãnh thân nhân. Đề tài trên đây cũng được thảo luận trực tiếp trên trang nhà của văn phòng,www.rmiodp.com, tiết mục Radio, vào mỗi tối thứ Tư , từ 7:00-8:00 giờ.
 
 
Một nhà văn đã nói rằng: "Thực là một điều kỳ diệu khi một nhóm người đến Hoa Kỳ không có gì cả ngoại trừ những hy vọng và những nỗi buồn, mà có thể tìm một vị trí đáng kể trong xã hội". Câu nói này hoàn toàn nói về những người tỵ nạn đầu tiên đến Hoa Kỳ. Ngày nay, mọi người từ Việt Nam đến Hoa Kỳ như người di dân và thủ tục di trú này có thể gọi là xa hoa khi so sánh với sự can đảm đầy bi thảm của những người Việt vượt thoát khỏi Việt Nam bằng đường biển hay đường bộ. Nhưng dù từ Việt Nam đến Hoa Kỳ bằng cách nào đi nữa, về cơ bản, họ đều đối diện những thách thức giống nhau để đáp ứng với một đời sống mới ở một quốc gia mới.
 
Điều căn bản để tránh những va chạm giữa người bảo lãnh và người di dân mới là thấu hiểu những gì đã xảy ra trong đời sống của nhau. Nhưng nói thì dễ, làm mới khó.
 
Những người bảo lãnh đã từng sống ở Hoa Kỳ trong 20 hoặc 30 năm kỳ vọng rằng những di dân mới đến sẽ trải qua những kinh nghiệm điều chỉnh để đáp ứng cuộc sống như họ đã làm, và vẫn gìn giữ văn hóa Việt Nam đích thực. Nhưng nếu chúng ta xem chương trình truyền hình ở Việt Nam ngày nay, chúng ta có thể thấy tại sao một số người di dân mới có nhiều kỳ vọng không giống như đời sống mới của họ ở Hoa Kỳ. Năm 1990, chương trình truyền hình HBO chỉ dành cho người ngoại quốc ở Việt Nam và những chương trình khác đều bị kiểm soát chặt chẽ để tránh những nội dung nhạy cảm về văn hóa hoặc chính trị. Ngày nay, hầu hết những chương trình truyền hình và phim ảnh của Mỹ và Âu Châu đều có thể xem được ở Việt Nam, dĩ nhiên, những nội dung nào có ảnh hưởng về chính trị đối với nhà nước Việt Nam đều bị kiểm duyệt. Nếu có xem, phải xem lén lút. Hầu hết những chương trình được xem đều vẽ lên một bức tranh về những cuộc sống thoải mái và thành công ở bên ngoài nước Việt Nam.
 
Và chúng ta không thể quên những ảnh hưởng mạnh mẽ vể truyền thông xã hội đối với giới trẻ trên thế giới. Tuổi trẻ ở Việt Nam ngày nay tiêu thì giờ với Facebook hàng ngày chẳng có vẻ lo âu về việc mất đi những di sản văn hóa Việt Nam sau khi đến Hoa Kỳ.
 
Điều chẳng ngạc nhiên đối với những di dân trẻ hơn đến từ Việt Nam kỳ vọng cuộc sống của họ sẽ thăng tiến mạnh mẽ ngay sau khi rời khỏi chiếc máy bay vừa hạ cánh. Họ chưa biết rằng những gì họ xem trên truyền hình sẽ có một số điều khác với thực tế ở Hoa Kỳ. Đến khi họ trải nghiệm những thực tế ở Hoa Kỳ, sự thất vọng có thể tạo ra những xung đột giữa người được bảo lãnh và người bảo lãnh. Đặc biệt là điều này thường xảy ra ở những di dân trẻ và những người hôn phối hoặc hôn thê trẻ tuổi từng giữ truyền thống rất mạnh mẽ ở Việt Nam, nhưng sau khi hòa nhập vào đời sống Mỹ, những căn bản truyền thống của họ từ từ biến mất.
 
Chúng ta cần giúp những di dân trẻ hiểu rằng đến Hoa Kỳ là một cơ hội trọn đời, không chỉ làm cho đời sống của họ tốt hơn, mà còn là đời sống đầy hứa hẹn cho con cái và cháu chắt của họ sau này. Cùng lúc, những thế hệ lớn hơn phải nhìn nhận rằng những thế hệ trẻ hơn được sinh ra ở một thế giới khác hơn những gì hiện hữu vào năm 1975. Trong suốt 40 năm qua, những giá trị về văn hóa và xã hội đã thay đổi, không chỉ đối với thế hệ Việt Nam trẻ hơn, mà còn đối với toàn thế giới. Khi chúng ta có ý định giúp những di dân mới điều chỉnh để hòa nhập ở Hoa Kỳ, chúng ta cũng phải chấp nhận sự thật là đôi khi họ không chia xẻ cùng những giá trị đã hiện hữu ở Việt Nam từ nhiều thế kỷ trước. Đây có thể là một sự thật bất hạnh nhưng cũng là điều không thể tránh được.
 
Những người tỵ nạn của thập niên 80 và những di dân hiện nay đôi khi khó có thể chia xẻ cùng một quan điểm. Đây không chỉ vì sự cách biệt tuổi tác. Có một sự khác biệt rất lớn giữa một người di dân và một người tỵ nạn. "Người di dân muốn đến một nơi có đời sống tốt đẹp hơn, nhưng trái lại, hầu hết người tỵ nạn bị buộc phải ra đi vì cuộc đời của họ".
 
Người di dân hiện nay phải đối phó với những va chạm văn hóa và những khó khăn trong việc đáp ứng với ngôn ngữ mới và một xã hội mới. May mắn thay, họ không phải vượt qua những nỗi buồn sâu sắc của những người tỵ nạn từng mất dân tộc và quê hương. Chúng ta không thể chờ đợi những người mới đến chia sẻ những kỷ niệm của những thế hệ di dân Việt Nam lớn tuổi hơn và chúng ta không thể trông đợi thế hệ lớn hơn đồng cảm hoàn toàn với những cách sống hiện đại của giới trẻ.
 
Cố gắng hòa nhập vào đời sống ở Hoa Kỳ không chỉ là vẫn đề thông thạo Anh ngữ. Có quá nhiều những khía cạnh của xã hội Hoa Kỳ khác biệt với văn hóa Việt Nam.
 
Người Mỹ chuộng cách sống độc lập và tự tín, trong khi người Việt đặt nặng nhu cầu giúp đỡ gia đình và thân nhân, cũng như muốn hỗ trợ cộng đồng có những người cùng hoàn cảnh với mình.
 
Một sinh viên âm nhạc ở Việt Nam phải theo những hướng dẫn của thầy giáo. Thầy giáo bảo anh ta phải chơi nhạc Beethoven hoặc Bath như thế nào. Nhưng một thầy giáo Mỹ bảo học trò của mình rằng họ nên khám phá con đườn âm nhạc của riêng mình, nên khám phá cách trình diễn âm nhạc của riêng mình. Điều này cũng tương tự như trong đời sống. Người Việt Nam cao niên kỳ vọng giới trẻ ứng xử theo một cách cố định nào đó, trong khi xã hội Mỹ khuyến khích sự tự do và sự tự duy. Điều này chắc chắn sẽ làm cho người di dân mới hoang mang khi muốn hòa nhập vào đời sống Mỹ nhưng cùng lúc phải gìn giữ những giá trị truyền thống Việt Nam.
 
Văn hóa Việt Nam đặt nặng giềng mối gia đình, nghĩ đến "Chúng Ta" hơn là cái "Tôi". Chủ nghĩa cá nhân phải được xem nhẹ hơn nhu cầu cần thiết của những người khác. Đó là cách mà gia đình giữ được truyền thống. Hoa Kỳ, mặt khác, nói với qúy vị rằng qúy vị phải ở vị trí số 1. Nước này nói rằng qúy vị hãy đi theo ước mơ của mình, phải có tham vọng cá nhân. Lo thân mình trước. Một người Việt Nam trẻ tuổi phải tìm cách cân bằng những nhu cầu và ước mơ của riêng mình và của gia đình. Đối với những di dân Á Châu, học cách thương thảo giữa cái "Tôi" và "Chúng Ta" là một bài học quan trọng nhất để học hỏi, khéo léo để dung hòa hai nền văn hóa.
LỊCH CẤP CHIẾU KHÁN DI DÂN TÍNH ĐẾN THÁNG 11-2014
 -IR-1, IR-2, IR-5:Vợ, con vị thành niên, cha mẹ của công dân Hoa Kỳ, luôn luôn hiệu lực
- Diện F-1: Con độc thân, trên 20 tuổi, của công dân Mỹ: Ngày 08/06/2007 (Tăng 2 tuần)
- Diện F2A: Vợ hoặc chồng và các con nhỏ của thường trú nhân: 01/03/2013 (Tăng 4 tuần)
- Diện F2B: Con độc thân, trên 20 tuổi, của thường trú nhân: Ngày 01/01/2008 (Tăng 8 tuần)
- Diện F-3: Con đã lập gia đình của công dân Mỹ. Ngày 08/12/2003 (Tăng 1 tuần)
- Diện F-4: Anh chị em của công dân Mỹ: Ngày 08/02/2002 (Tăng 2 tuần)
-Tu Sĩ-SR: Luôn luôn hiệu lực
 
Hỏi Đáp Di Trú
 
- Hỏi: Một số người bảo lãnh công dân Mỹ muốn khuyến khích người thân của mình học Anh ngữ và thế giới của xã hội Tây phương trước khi đến Hoa Kỳ có thường bị người thân phản đối không? Học hỏi những điều mới trước khi đến Hoa Kỳ quan trọng ra sao?
 
- Đáp: Một số người bảo lãnh nghĩ rằng người ta không thể học hỏi gì nhiều văn hóa khác xuyên qua việc học ngoại ngữ và sách vở, nhưng thực tế cho thấy việc học này là một khởi đầu rất tốt. Hơn là chỉ dựa vào tin đồn hoặc những thông tin từ những người cũng chỉ nghe nhiều người khác nói về đời sống ở Hoa Kỳ.
 
- Hỏi: Có một số người bảo lãnh bảo người thân của họ nên suy nghĩ kỹ càng trước khi quyết định di dân sang Hoa Kỳ, cho rằng đời sống khó khăn và phải cố gắng lắm mới đạt được điều mong muốn ở Hoa Kỳ. Đây có phải là cách suy nghĩ bảo thủ hay chỉ là cách đánh tan niềm hy vọng của người thân muốn di dân sang Hoa Kỳ?
 
- Đáp: Trong trường hợp này, người bảo lãnh là người rất thực tế, nhưng chỉ dựa trên kiến thức và kinh nghiệm cá nhân của mình. Đời sống có thể khó khăn trong thời gian đầu đến Mỹ. Dĩ nhiên chẳng có con đường nào trải bằng vàng. Nhưng Hoa Kỳ cũng là con đường dẫn đến sự tự do cá nhân, nhiều cơ hội để thăng tiến đời sống. Ý kiến về một đời sống khó khăn ở Hoa kỳ nên được cân bằng với những cơ hội thành công nếu người ta bền gan, bền chí.
 
- Hỏi: Liệu chủ nghĩa cá nhân ở Hoa Kỳ có làm người Việt sẽ bớt giúp đỡ và càng xa cách thân nhân ở Việt Nam không?
 
- Đáp: Vật lộn với đồng tiền để sinh sống trong một đất nước mới có thể làm cho nhiều người sẽ không thể giúp đỡ nhiều cho người thân ở Việt Nam trong thời gian đầu. Nhưng sự giúp đỡ sẽ tăng lên theo thời gian vì không một ai có thể quên được đời sống khốn khó của họ khi còn ở Việt Nam.
 
Quý độc giả muốn có thêm tin tức cập nhật, xin theo dõi qua báo chí hay đón nghe chương trình phát thanh và phát hình trực tiếp của chúng tôi vào mỗi tối thứ Tư từ 7-8PM, trên các làn sóng 1430AM, 1500AM, và 106.3FM và trên trang nhà của văn phòng: www.rmiodp.com, mục Radio. Hoặc liên lạc với một văn phòng Robert Mullins International gần nhất: Westminster: Văn Phòng mới trong khu Hanoi Plaza, trên đường Bolsa (714) 890-9933 , San Jose (408) 294-3888 (779 Story Road, phía trước Wal Mart), Sacramento (916) 393-3388 hay Email: info@rmiodp.com.
Thứ Tư, 01 Tháng Hai 2012(Xem: 115301)
Mới đây, Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ đã phổ biến một số thông tin đáng chú ý liên quan đến Thẻ Thông Hành bỏ túi, Chương Trình Thử Nghiệm Chiếu Khán và việc cấp phát chiếu khán loại H2A và H2B cho những quốc gia mới.
Thứ Tư, 25 Tháng Giêng 2012(Xem: 122263)
Hỏi: Tôi là một công dân Mỹ. Tôi đã bảo lãnh vợ tôi và cô ấy đã nhận được Thẻ Xanh tạm thời có giá trị hai năm. Vợ tôi theo dự tính sẽ nộp đơn xin Thẻ Xanh thường trú chính thức trước khi Thẻ Xanh tạm thời hết hạn hai năm, nhưng chúng tôi đã ly thân và sẽ ly dị chính trong tương lai. Tôi có bổn phận tiếp tục bảo lãnh để vợ tôi có Thẻ Xah thường trú nhân chính thức hay không mặc dù chúng tôi đang ly dị? Liệu tôi sẽ tiếp tục bổn phận bảo trợ tài chánh sau khi hôn nhân chấm dứt hay không?
Thứ Tư, 18 Tháng Giêng 2012(Xem: 116070)
Một số dân biểu Hoa Kỳ hay muốn làm khó những đương đơn xin chiếu khán (visa) phi di dân. Một bản nghiên cứu mới đây của Trung Tâm Nghiên Cứu Di Trú sẽ giải thích tại sao họ cảm thấy như vậy.
Thứ Tư, 11 Tháng Giêng 2012(Xem: 123148)
Với dự tính thắng số phiếu của cư tri gốc Latinh mà không cần săn tay áo đôi co với Quốc hội, Tổng thống Obama đang tiến lên bằng... cửa sau để giải quyết phần nào kế hoạch cải tổ di trú mà ông đã hứa bốn năm trước nhưng chẳng làm được gì.
Thứ Tư, 04 Tháng Giêng 2012(Xem: 114722)
Thông tin đầu tiên trong đề tài hôm nay liên quan đến một loai chiếu khán (visa) mới của Gia Nã Đại. Chính phủ Gia Nã Đại hiện nay đã cung cấp loại "Chiếu Khán Thượng Hạng" (tức Super Visa"cho cha mẹ và ông bà của công dân hoặc thường trú nhân Gia Nã Đại.
Thứ Ba, 27 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 111936)
Cũng giống như năm 2010, Quốc hội đã thất bại trong việc ban hành bất cứ luật di trú nào có ý nghĩa trong năm 2011, và còn để lại một hệ thống di trú chưa hoàn chỉnh đã mang lại một số phương hướng xấu trong ngành di trú hiện nay.
Thứ Tư, 21 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 104475)
Trong tiến trình bảo lãnh, đơn của những người bảo lãnh sẽ được các trung tâm di trú ở Hoa Kỳ chuyển đến Trung Tâm Chiếu Khán Quốc Gia (tức NVC) thuộc Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ, và sau khi hoàn tất một số thủ tục sau cùng, Trung Tâm này sẽ chuyển toàn bộ hồ sơ đến các Tòa Lãnh sự liên hệ. Những người được bảo lãnh thuộc nhiều diện khác nhau có số lượng chiếu khán (visa) giới hạn được đăng ký trong danh sách chờ đợi chiếu khán.
Thứ Tư, 14 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 111498)
Nhiều cặp vợ chồng không có con đã nghĩ đến việc nhận con nuôi. Khi nghiên cứu tiến trình thực hiện điều này, họ nhận thấy rằng việc nhận con nuôi, ở Hoa Kỳ hoặc ở ngoại quốc, rất tốn kém, mất nhiều thời gian và thủ tục dễ mang lại sự thất vọng. Hơn nữa, vào thời điểm này không thể xin con nuôi ở Việt Nam.
Thứ Năm, 08 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 117502)
Đạo luật H.R.3012, tức Đạo Luật Công Bằng Cho Người Di Dân Có Năng Khiếu Cao (The Fairness for High-Skilled Immigrants Act), vừa được Hạ Viện Hoa Kỳ thông qua và đã được chuyển lên Thương Viện vào ngày 30/11/2011 vừa qua. Đạo luật HR 3012 sẽ tăng số chiếu khán (visa) giới hạn của mỗi quốc gia từ 7% lên 15% trong tổng số chiếu khán dành cho diện bảo lãnh gia đình.
Thứ Tư, 30 Tháng Mười Một 2011(Xem: 121997)
Một nhân viên quản lý người Đức của hãng xe nổi tiếng Mercedes đã được trả tự do sau khi bị bắt vì không mang theo bằng lái xe, trong thời gian tiểu bang Alabama đang áp dụng luật mới nhắm vào những di dân bất hợp pháp.