Tình Yêu Qua Ngưỡng Cửa Di Trú (Phần 3)

Thứ Ba, 19 Tháng Bảy 201623:10(Xem: 22432)
Tình Yêu Qua Ngưỡng Cửa Di Trú (Phần 3)
Mục Di Trú và Thăng Tiến Đời Sống do Văn Phòng tham vấn di trú Robert Mullins International đảm trách hằng tuần, nhằm cập nhật tin tức và phát huy kiến thức di trú, rất hữu ích cho quý vị quan tâm đến việc bảo lãnh thân nhân. Chủ đề trên đây cũng được thảo luận trực tiếp trên trang nhà,www.rmiodp.com  vào mỗi tối  thứ Tư, từ 7:00-8:00 giờ và phát thanh, phát hình 24/24 trên www.facebook.com/rmiodp

(Robert Mullins International) ... Phi trường luôn là chứng nhân của biệt ly và tái hợp. Nước mắt và nụ cười ở đó, như nỗi niềm muôn đời không thay đổi. Những người vợ, người chồng đến từ Việt Nam luôn nhớ ngày trùng phùng này với người bạn đời trăm năm. Hầu hết những kỷ niệm của họ thường ít và ngắn ngủi. Có đôi khi chỉ gặp nhau... một lần. Bởi vậy, những xôn xao như thưở ban đầu gặp gỡ là tâm lý hiển nhiên, từ cả hai phía. Phần lớn họ ở tuổi trung niên, nhưng cũng không thiếu những bàn tay ôm chặt còn rất trẻ, sinh vào thập niên 90. Nhưng, không thể không kể đến những "cụ" đón vợ, hoặc chồng, tóc cũng đã bạc dần theo thời gian. Có ngạc nhiên không, khi hai "cụ" xa cách nhau cũng chỉ vì, một vài hoàn cảnh tế nhị trái ngang nào đó, nên hai người đôi ngả. Có khi vì hoàn cảnh của đất nước, một tờ hôn thú xưa không có; hoặc cụ ông góa bụa đã lâu và đã trở về Việt Nam làm giấy kết hôn để đón một người bạn già xưa cũ để có người bạn đời chia xẻ lúc xế chiều. Nhưng tất cả đã khởi đi từ hạnh phúc chan chứa biết chừng nào.

Những chuyến xe rời phi trường với những người đón và những người vượt ngàn dặm trùng phùng. Cuộc sống hôn nhân của họ bắt đầu từ đó, như con thuyền bắt đầu... ra khơi....

Giấy tờ, vẫn chuyện giấy tờ...

Sau những ngày đầu tiên trên đất Mỹ, người được bảo lãnh vẫn tiếp tục đeo theo cái nợ giấy tờ. Người theo diện vợ, chồng, xin Số An Sinh Xã Hội, vốn là bước đầu tiên đi sang những loại giấy tờ khác. Về Thẻ Xanh - trong thời gian này - người di dân phải đóng lệ phí mới được Sở di trú gửi về sau khi nhập cảnh Hoa Kỳ. Rồi bắt đầu hồi hộp trên những con đường tập lái xe. Người theo diện hôn phu, hôn thê (fianceé) vất vả hơn. Trong 90 ngày phải làm hôn thú, rồi nộp đơn xin Thẻ Xanh, chờ ngày lăn tay, phỏng vấn. Sau khi Thẻ Xanh có giá trị 2 năm, họ sẽ phải làm đơn xin diện Thẻ Xanh 10 năm. Và đủ 3 năm kể từ ngày có Thẻ Xanh, vợ, chồng của công dân Mỹ được nộp đơn vào quốc tịch sớm. Thử thách giăng đầy. Cứ nghĩ đến ngày mai, ai biết chuyện gì xảy ra?

Hầu hết người mới sang đều kiếm một ngôi trường gần nhà để học thêm sinh ngữ, hoặc trường dạy nghề, hay xin vào một trường đại học. Xứ Mỹ mà, không nói Ăng-lê là không xong, không lái xe là không được. Nhưng phản ứng kiếm một việc làm ngay, song song với việc học tiếng Anh là mẫu số chung. Dù tình trạng kinh tế hiện vẫn chưa phục hồi, nhưng đối với người Việt mình mới sang, từng bương trải trong xã hội khó khăn và phức tạp bên quê nhà, vẫn không làm... khó họ bao nhiêu! Tân nương, tân lang, sau một thời gian học hỏi ngắn hạn, bắt tay ngay vào nghề "nails", làm đẹp bàn tay; làm đẹp đầu tóc; thợ may, công nhân điện tử, phụ tá nha, y sĩ... Cũng có người được đức lang quân năn nỉ ở nhà làm nội trợ và sinh con, chăm sóc con cái. Và cũng vì hoàn cảnh thực tế, nhiều cô dâu trẻ không tiếp tục việc học ở trình độ cao, và đây cũng là điều đáng tiếc.

Đối diện hoàn cảnh mới....

Hoàn cảnh mới luôn tạo ra những vấn đề mới, đó là điều tất nhiên xảy ra. Nhưng yếu tố tình cảm, tâm lý gia đình, bằng hữu chung quanh... của cả hai bên, về lâu về dài mới là yếu tố quan trọng trong đời sống vợ chồng.

Thực tế xã hội Hoa Kỳ cũng dễ làm cho người mới sang thất vọng. Đời sống xứ lạ có vẻ "nhàm chán" hơn đời sống nhộn nhịp, xô bồ nơi quê nhà. Người mới sang thường cảm thấy cô đơn, không dễ dàng đi ra khỏi nhà trong khi người hôn phối phải đi làm. Nhiều người không thể kiếm việc làm ngay và cảm thấy xứ Mỹ không... dễ kiếm tiền như họ mong đợi. Nếu gia đình của họ ở Việt Nam không hiểu, hoặc không thông cảm điều thực tế này, và vẫn tiếp tục kêu gọi sự giúp đỡ tài chánh thường xuyên, trong một số trường hợp nào đó, dễ làm cho cuộc sống gia đình con mình với dâu, với rể bất hòa, và hôn nhân bị đe dọa. - một số trường hợp cho thấy mẹ của người bảo lãnh đôi khi là nguyên nhân chính đưa đến sự tan vỡ gia đình con cái mình.

Tổng hợp những kinh nghiệm cho thấy để làm giảm bớt những căng thẳng, lo âu quá mức; những kỳ vọng vược quá thực tế nơi quê hương thứ hai, người bảo lãnh nên trao đổi thường xuyên với người phối ngẫu, tế nhị nhưng thẳng thắn, nhẹ nhàn nhưng chân thành về những chuẩn bị về tinh thần và năng lực sau khi đến Hoa Kỳ. Đã hết rồi một thời phong trào xưng học vị "kỹ sư", "giám đốc", "chủ nhân" không có thật theo chân người Việt hải ngoại tràn về Việt Nam để tìm ý trung nhân. Bởi vậy, người bảo lãnh nên chia xẻ với người bạn đời tương lai:

- Về công việc thực tế và hoàn cảnh của mình, của gia đình (cha mẹ, anh chị em nếu có).

- Về đời sống kinh tế, xã hội thực tế nơi mình đang sinh sống.

Một số hoạch định trong đời sống sau khi đến Hoa Kỳ, ngắn và dài hạn. Nếu có ý thích một công việc nào đó, nên chuẩn bị học hỏi, trau dồi trước. Thu xếp thì giờ học qua các lớp Anh văn vẫn là điều nên làm.

Sau khi đến Hoa Kỳ, để giảm bớt những "cú sốc" về văn hóa, phong tục tập quán nơi xứ người, người mới sang luôn chuẩn bị ít nhất 6 tháng để làm quen với đời sống mới bằng cách học thêm Anh văn, ghi danh các khóa huấn nghệ, học lái xe.... Về tài chánh, nên bình tâm với những gì đang có, không để người phối ngẫu bị áp lực quá nặng về việc kiếm tiền sinh sống; và nhất là không nên quá kỳ vọng rằng mình có thể kiếm tiền ngay để giúp đỡ người thân ở quê nhà. Như đã nói ở trên, nhiều đức lang quân vẫn muốn hiền thê của mình làm nghề... nội trợ và cố gắng sinh đứa con đầu tiên.

Quan niệm chung của nhiều cuộc tình đẹp cho thấy: dù hoàn cảnh nào đi nữa, cả hai phía, vợ - chồng đều nhìn về một hướng: nơi đẹp nhất, hạnh phúc nhất là nơi có người mình yêu, một đời, mãi mãi....

Mới hay, tình nhẹ như tơ...

Có lẽ nhạc sĩ Phạm Duy khi đặt câu nhạc này cũng là để giúp cho nỗi bi thương nào đó trong đời người được cất tiếng bằng "phụ khúc", dù vang vọng trong không gian hay âm thầm nhỏ lệ trong bóng tối. Dĩ nhiên, "phụ khúc" chỉ để lại nỗi đau....

Một thí dụ điển hình: Cha mẹ chồng là bạn rất thân với cha mẹ vợ. Họ lấy nhau với sự chấp thuận vui mừng của hai bên. Tuy nhiên, khi con dâu sang Mỹ và sống với gia đình chồng, mẹ chồng không những không hỗ trợ mà còn đòi hỏi quá nhiều từ con dâu. Vì còn trẻ, con dâu không chịu nổi áp lực lâu dài. Cô chỉ có thể đến trường học sinh ngữ và sau đó về nhà làm việc gia đình. Cuộc sống không vui vẻ, hạnh phúc như cô nghĩ. Chồng lại không chia xẻ với vợ và chỉ nghe lời mẹ. Chữ hiếu không đặt cho đúng dễ gây hậu quả bất công, nhiều lúc nghiêm trọng đến không ngờ. Một ngày, người vợ ra đi không một lời từ giã. Một số nhà tâm lý cho rằng, trong hoàn cảnh như vậy, nếu người chồng xin phép cha mẹ cho ra ở riêng từ những ngày đầu, có lẽ chữ hiếu vẫn tròn và tình vợ chồng không đến nỗi chia lìa. May mắn thay, không có nhiều mẹ chồng có cách ứng xử như thế ở Hoa Kỳ.

Một thí dụ khác: Người chồng than phiền rằng những tưởng "phong cách Việt Nam" mà chàng tìm thấy và hãnh diện ở nàng trong thời gian gặp gỡ, tìm hiểu ở quê nhà sẽ là một giá trị trường cửu. Sự hãnh diện này làm chàng yên tâm khi đưa vợ sang đoàn tụ tại Hoa Kỳ. Nhưng, vẫn theo người chồng, "phong cách Việt Nam" của người đầu ấp tay gối mất dần theo thời gian. Hai chữ "thất vọng" được lập lại trên môi, trong suy nghĩ liên tục bùng lên trong căn nhà - theo nguyên tắc - phải được dựng lên bằng hai chữ "yêu - thương". "Anh không ngờ" rồi đến "tôi không ngờ" ào ào như bão táp liên hồi. - tuổi trung niên, không như những vợ chồng trẻ, người bảo lãnh này ít khi, hoặc không có may mắn, có dịp suy nghĩ, hoặc được chia xẻ, về những kỳ vọng thiếu thực tế của mỗi hoàn cảnh khác nhau. Sau một thời gian, tiếc thay còn ngắn hơn cả thời gian họ tìm hiểu nhau, đã đi đến tòa ly dị.

Ngoài những thay đổi tự nhiên phải có, một số người vợ mới sang Hoa Kỳ bị ảnh hưởng không nhỏ từ những người chung quanh, nơi làm việc, trường học... Những người bạn mới này dễ dàng chuyên chở những ý tưởng "tự do", "bình đẳng", "đời sống giàu sang", "nhất nàng" (lady-first)... gieo vào đầu những người mới sang. Thường, những ý tưởng này dễ làm người bảo lãnh, người chồng, cau mày.... Cũng có người, vì trải qua đời sống khó khăn ở Việt Nam, nên đã bị ảnh hưởng tính "ma lanh" ngoài xã hội, bỏ qua những đức tính truyền thống, và hay có phản ứng thiếu lịch sự, lễ độ với người hôn phối và những người chung quanh. Hầu hết những người này thường quá kỳ vọng về đời sống Hoa Kỳ trước khi di dân, và dĩ nhiên gặp ngay sự thất vọng và bị áp suất đè nặng. Cũng có một số người mới sang cảm thấy bị người thân quen xa cách vì họ không tỏ ra sự trang trọng, trân qúy sự giúp đỡ của người khác....

Sự tan vỡ có thể đưa đến những hậu quả quan trọng về di trú. Có trường hợp, người vợ trở về Việt Nam không lời từ giã. Người chồng thất vọng và bực tức. Phản ứng ngay tức thì là tự ý đâm đơn ly dị và thông báo cho cơ quan di trú về sự ra đi của vợ. Nhưng phần lớn người vợ chọn sự ở lại Hoa Kỳ. Có người chấp nhận đắng cay dù bị bạo hành trong gia đình, vì sợ trở về Việt Nam với nhiều lý do tế nhị khác nhau; hoặc kiên nhẫn chịu đựng cho đến khi họ được Thẻ Xanh chính thức 10 năm. Nhiều người khác dời chỗ đến người thân, dựng cuộc đời mới. Cũng có nhiều người, đến Hoa Kỳ theo diện hôn phu, hôn thê, chấp nhận sự tan vỡ và lưu lạc trên đất Mỹ không mảnh giấy tờ hợp lệ tùy thân.

Về những câu chuyện tháng năm trăng mật ngắn ngủi không ngừng ở mức độ đó.

Đối với nhân viên văn phòng RMI, có những lần gặp gỡ, có những cú điện thoại của khách hàng làm bàng hoàng không ít. Dĩ nhiên là không vui chút nào.

Khách đến xin tham vấn và cần nói chuyện riêng. Anh có công ăn việc làm vững chắc và quyết định về Việt Nam bảo lãnh một cô gái, do một người bạn sơ giao giới thiệu, sang Hoa Kỳ theo diện hôn thê. Anh kể mà như muốn khóc. Hôn thê đến Hoa Kỳ thì ngày hôm sau đòi đi làm hôn thú. Sau khi anh nộp đơn xin Thẻ Xanh cho hôn thê, ngay ngày hôm sau, anh về nhà thì hôn thê và quần áo riêng của cô ấy... biến mất. Không để anh chờ lâu, hôn thê gọi đến thông báo, giọng thản nhiên, chuyện ra đi của cô ấy là có sắp đặt. Người tình cũ đã đến chở cô ấy đi như ước hẹn. Chỉ một lời cảm ơn anh, nhưng không một lời xin lỗi. Thế là hết. Nhưng "hết" trong tình yêu của anh, chưa hết với Sở di trú. Cô không biết một điều là diện hôn thê, dù đã kết hôn chính thức với người bảo lãnh trên đất Mỹ, nhưng sẽ bị trục xuất nếu cuộc hôn nhân không kéo dài đến khi có Thẻ Xanh 10 năm. Anh hỏi phải làm sao?

Cũng câu hỏi này, một thiếu nữ hiền lành, có học thức, gọi đến Văn phòng RMI khóc như mưa. Sau khi ráp nối lại những lời kể nghẹn ngào trong nước mắt, mới hiểu nguồn cơn. Cô được người yêu bảo lãnh sang Hoa Kỳ mới được một tháng cũng theo diện hôn thê. Ngày qua Mỹ, thay vì được chở về nhà thì hôn phu chở cô đến tá túc nhà một người quen của cô. Sau vài ngày ngập ngừng khó hiểu, người hôn phu - từng thề non hẹn biển này - cho biết không thể làm giấy kết hôn để cô ở lại Hoa Kỳ được, vì anh ta đã có người yêu khác nhưng không... tiện nói với hôn thê cũ, vì cảm thấy... tội nghiệp! Tội nghiệp ra sao không rõ, chỉ biết rằng sau đó chàng hôn phu này này biệt tăm để cô ở lại chơ vơ nơi xứ lạ quê người....

Kiếp sau xin giữ lại đời cho nhau...

Nghe nhạc sĩ Từ Công Phụng phổ thơ Du Tử Lê ở đoạn này mới thấy bên lề những đổ vỡ cách này hay cách khác, tình yêu vẫn đằm thắm, nở rộ theo chân những mối tình đoàn tụ ở Hoa Kỳ. Hầu hết những đôi tình nhân, qua bảo lãnh, đều vượt qua những trở ngại, kể cả sóng gió, để hiểu nhau hơn, xây dựng hạnh phúc bền chặt hơn.

Dù công việc mới có bận rộn thế nào chăng nữa, người vợ, người chồng mới qua đều muốn trở về Việt Nam thăm cha mẹ, anh chị em, bạn bè ngay sau khi có Thẻ Xanh. Có người bận bịu với con cái mới sanh thì lại muốn bảo lãnh cha mẹ du lịch Hoa Kỳ, vừa được gặp lại người thân, vừa được cha mẹ đỡ đần chăm sóc con lúc sức khỏe chưa bình phục.

Tình yêu vợ chồng đã mang lại nhiều lợi ích thực tế cho những người thân. Ngoài những giúp đỡ về vật chất là vấn đề bảo lãnh di dân. Sau thời gian đến Mỹ khoảng 3, 4 năm, nhiều người đã trở thành công dân Mỹ. Việc bảo lãnh cha mẹ, anh chị em, đã quá dễ dàng. Dù thời gian chờ đợi dài hay ngắn, tương lai của một đại gia đình đoàn tụ trên đất Hoa Kỳ đã chắc trong tay. Với thời gian 5 năm, nhiều cặp vợ, chồng đã ổn định trên quê hương thứ hai, với nghề nghiệp vững chắc, con cái ăn học tốt đẹp; nhiều người thành công vượt bực trong doanh nghiệp, học vấn....

*

Loạt bài "Tình Yêu Qua Ngưỡng Cửa Di Trú" vừa gửi đến qúy vị như một tổng kết nhỏ nhân đánh dấu hơn 41 năm tỵ nạn của người Việt tại hải ngoại nói chung, và tại Hoa Kỳ nói riêng. Được qúy vị uỷ thác cho công việc bảo lãnh thân nhân là một trách nhiệm lớn, nhưng cũng là nỗi vui khi nhìn thấy tương lai với những kết quả tốt đẹp. Từng một hồ sơ được chấp thuận, nhân viên Văn phòng như thêm nghị lực sau những lo lắng theo dõi hồ sơ từ những bước đầu tiên. Trải qua nhiều năm tháng, với những tiếng cười rạng rỡ của người mới sang đến thăm hỏi văn phòng, với những chia sẻ như người trong nhà của các đôi tình nhân hạnh phúc mang từng đứa con mới sanh đến giới thiệu, với những lần "tiện đi ngang qua ghé thăm" của các khách hàng thân quen nhiều năm... đã là những món quà tinh thần to lớn đối với toàn thể anh chị em văn phòng Robert Mullins International. Bảo lãnh để cải tiến thế hệ tương lai sẽ luôn là mục tiêu, là nỗ lực không ngừng nghỉ của văn phòng.

Hỏi Đáp Di Trú

- Hỏi: Những người bảo lãnh diện hôn thê-hôn phu (tức fiancée) giải quyết ra sao vì phải chờ đợi quá lâu khi hồ sơ của họ bị trả về?

- Đáp: Hầu hết cảm thấy rằng điều tốt hơn là không nên chờ để kháng cáo hồ sơ diện hôn thê-hôn phu bị trả về. Thay vào đó, họ chọn cách trở về Việt Nam, kết hôn, và nộp hồ sơ bảo lãnh diện vợ chồng với nhiều bằng chứng mới về quan hệ vợ chồng.

- Hỏi: Ngoài những giấy tờ và bằng chứng về sự liên hệ, có những yếu tố nào khác có thể ảnh hưởng đến quyết định của nhân viên Lãnh sự trong cuộc phỏng vấn không?

- Đáp: Hầu hết các đương đơn đều căng thẳng trong cuộc phỏng vấn. Điều sẽ giúp ích rất nhiều cho vợ của qúy vị là sự tự tin, thoải mái và thái độ thân thiện, để giúp cho nhân viên Lãnh sự thấy rằng đương đơn không có gì để dấu diếm và sự liên hệ vợ chồng rất trong sáng.

- Hỏi: Nếu Lãnh sự từ chối hồ sơ, ngay cả sau khi đã nộp thêm bằng chứng, cả hai vợ chồng có thể làm gì?

- Đáp: Họ không nên bỏ cuộc. Hầu hết những cuộc hôn nhân chân thật sau cùng cũng đều được chấp thuận. Một lá thư khiếu nại có thể gửi cho Lãnh sự Hoa Kỳ. Nếu điều này không thành công, những khiếu nại, giải thích và thêm bằng chứng mới có thể nộp cho Sở di trú ở Hoa Kỳ nếu hồ sơ bảo lãnh bị trả về cho Sở di trú. Điều này cần thêm thời gian, nhưng nếu việc khiếu nại được thực hiện một cách chuyên nghiệp thường sẽ đưa đến thành công.

Kính mời quý độc giả đón đọc chủ đề Di Trú và Thăng Tiến Đời Sống trên các báo chí Việt ngữ địa phương số cuối tuần, hoặc nghe trực tiếp chương trình của chúng tôi vào mỗi tối thứ Tư  trên các làn sóng: Bắc Cali 1430AM, 7:00-8:00, Nam Cali 106.3FM,7:00-7:30.  Phát lại  vào  Chủ Nhật từ 2:00-3:00PM trên làn sóng 1500AM, và 24/7 trên trang nhà: www.rmiodp.com. Hoặc www.facebook.com/rmiodp.  Hay liên lạc với văn phòng Robert Mullins International gần nhất: Westminster: (714) 890-9933 , San Jose (408) 294-3888, Sacramento (916) 393-3388, Rạng Mi: 84-3914-7638 hay Email: info@rmiodp.com
Chủ Nhật, 25 Tháng Chín 2022(Xem: 7618)
(Robert Mullins International) Thông tin này dựa vào bản báo cáo của Trung Tâm Chiếu Khán Quốc Gia (NVC). Kể từ tháng 3 năm 2020, đại dịch COVID-19 đã ảnh hưởng đáng kể đến khả năng duyệt xét đơn xin chiếu khán nhập cư của Bộ Ngoại giao. Các đại sứ quán và lãnh sự quán Hoa Kỳ đang làm việc để tiếp tục các dịch vụ chiếu khán thông thường càng nhanh càng tốt. Tuy nhiên, đại dịch tiếp tục ảnh hưởng nghiêm trọng đến số lượng chiếu khán mà các đại sứ quán và lãnh sự quán có thể xét duyệt. Vào những thời điểm khác nhau, quá trình duyệt xét của lãnh sự bị chậm lại hoặc tạm dừng vì các lệnh đóng cửa tại địa phương và toàn quốc; việc hạn chế đi lại; các quy định về kiểm dịch của nước sở tại; và nỗ lực của các đại sứ quán và lãnh sự quán Hoa Kỳ để ngăn chặn sự lây lan của COVID-19.
Chủ Nhật, 18 Tháng Chín 2022(Xem: 7955)
(Robert Mullins International) Chương trình DACA đã tới lui tại các tòa án kể từ khi nó bắt đầu vào năm 2012. Một luật DACA mới đã được ban hành vào cuối tháng Tám. Ông Biden hy vọng sẽ tiếp tục DACA vì nó bảo vệ những người nhập cư đến Mỹ bất hợp pháp khi còn thơ ấu. Luật vẫn chưa đưa vào hiệu lực cho đến ngày 31 tháng 10 và nó vẫn là chủ đề của một vụ kiện tại Tòa án phúc thẩm khu vực 5. Vụ kiện đó tuyên bố DACA là bất hợp pháp. Vụ việc đó vẫn chưa xong và nếu có quyết định chống lại DACA thì chương trình sẽ cần phải lên Tòa án Tối cao một lần nữa. Chương trình DACA đã bị đóng đối với những đương đơn mới kể từ tháng 16 tháng 7 năm 2021 vì vụ kiện của tòa án liên Bang tại Texas, mặc dù chương trình vẫn cho phép gia hạn. Luật mới của ông Biden sẽ chưa có hiệu lực cho đến ngày 31 tháng 10. Chính quyền Biden hy vọng rằng việc ban hành một luật chính thức trong bộ luật liên bang sẽ bảo vệ chương trình trước tòa án liên bang.
Thứ Bảy, 10 Tháng Chín 2022(Xem: 7478)
(Robert Mullins International) Vào ngày 24 tháng 8, một nhóm vận động trong lĩnh vực EB-5 đã đạt được thỏa thuận với Sở Di Trú Hoa kỳ. Thỏa thuận khẳng định cho các Trung tâm vùng đã được chuẩn thuận trước đây sẽ duy trì trạng thái uỷ quyền của họ và không cần xin lại quy chế Trung tâm vùng. Tất cả các Trung tâm vùng, bao gồm những trung tâm đã được chuẩn thuận trước tháng 3 năm 2022, vẫn phải nộp Mẫu đơn I-956 mới và phí nộp đơn $ 17,795 trước ngày 29 tháng 12 năm 2022. Các trung tâm vùng không cần phải đợi đơn I-956 chấp thuận. Họ có thể hoạt động ngay sau khi họ nộp đơn I-956. Các Trung tâm vùng được chấp thuận trước tháng 3 năm 2022, đơn I-956 của họ phải được xem xét trước khi có Trung tâm vùng mới.
Thứ Ba, 06 Tháng Chín 2022(Xem: 8350)
(Robert Mullins International) Một cuộc phỏng vấn với Sở di trú là phần khó khăn nhất đối với người đến Hoa Kỳ có chiếu khán (visa) du lịch hoặc sinh viên du học khi kết hôn với một công dân Mỹ sau chỉ vài tháng đến Hoa Kỳ. Suy nghĩ đầu tiên trong đầu nhân viên di trú là "Làm sao họ có thể rơi vào lưới tình và kết hôn chỉ trong một thời gian ngắn như vậy?". Nhân viên Sở di trú có thể phỏng vấn cách ly hai người trong cuộc phóng vấn xin Thẻ Xanh. Nhân viên di trú có thể hỏi người chồng về màu sắc màn cửa trong phòng ngủ. Người chồng trả lời là "Xanh lá cây". Vợ anh ta trả lời cùng câu hỏi là "Xanh dương". Chỉ với những câu trả lời căn bản như vậy thôi, nhân viên di trú đã cố tìm những lý do để từ chối đơn xin điều chỉnh tình trạng cư trú.
Chủ Nhật, 28 Tháng Tám 2022(Xem: 7967)
(Robert Mullins International) Một trong những thân chủ của văn phòng Robert Mullins International mô tả lần gặp gỡ nhân viên Sở di trú giống như "một cuộc phỏng vấn nín thở qua sông", rất hồi hộp và căng thẳng. Điều chẳng có gì ngạc nhiên về những cuộc phỏng vấn với nhân viên Sở di trú sẽ rất căng thẳng với tất cả mọi người, kể cả những cặp vợ chồng có mối quan hệ trong sáng vì chẳng có gì để che dấu cả. Kể cả những cặp vợ chồng thật nhất vẫn có thể hiểu lầm câu hỏi của nhân viên phỏng vấn hoặc bị mất trí nhớ trong một thoáng nào đó, làm cho họ đưa ra những câu trả lời sai hoặc không thể chấp nhận được. Giả định rằng có một mối tình chân thật nào đó, cả hai người đều biết rằng ngày hết hạn chiếu khán du lịch hoặc du học đã gần kề, vì thế họ không màng đến việc cần có thời gian dài quen biết nhau. Tuy nhiên, nhân viên Sở di trú lại rất quan tâm về việc này.
Thứ Hai, 22 Tháng Tám 2022(Xem: 9503)
(Robert Mullins International) Kết hôn ở Việt Nam hoặc đợi kết hôn sau khi hôn phu-thê đến Hoa Kỳ, cách nào tốt hơn? Đây là thắc mắc chung của nhiều người trước khi chọn xúc tiến một loại hồ sơ bảo lãnh. Nhưng câu trả lời không dựa vào yếu tố tổng quát, mà còn tùy thuộc vào hoàn cảnh của cá nhân liên hệ. Hồ sơ diện vợ chồng thường được Tòa lãnh sự tin tưởng hơn. Với diện hôn phu - thê, lãnh sự sẽ có thể muốn biết lý do chánh đáng nào hai người lại chọn cách không kết hôn ở Việt Nam? Ưu điểm của việc chọn lập một hồ sơ theo diện vị hôn phu-thê là thời gian duyệt xét nhanh hơn khoảng ½ thời gian xét diện vợ-chồng, có thể đem theo con riêng trên 18 tuổi nhưng dưới 21 tuổi. Người bảo lãnh và được bảo lãnh vẫn có thể thay đổi quyết định không tiến tới hôn nhân sau khi nhập cảnh Mỹ trước 90 ngày. Trong khi đó, khuyết điểm cũng không ít: Tự túc bảo trợ tài chánh mà không được nhờ người phụ bảo trợ. Nếu không may hồ sơ bị từ chối, người bảo lãnh không được kháng cáo hay lập một hồ sơ
Chủ Nhật, 14 Tháng Tám 2022(Xem: 9097)
(Robert Mullins International) Nên bảo lãnh diện vợ - chồng hay hôn phu - thê? Bảo lãnh diện vợ - chồng không bảo đảm là hồ sơ sẽ được Lảnh sự dễ dàng chấp thuận, nhưng hồ sơ này sẽ dễ gây ấn tượng tốt đối với nhân viên lãnh sự hơn là hồ sơ hôn phu - thê. Bảo lãnh vợ - chồng thường đòi hỏi người bảo lãnh phải có ít nhất hai chuyến đi Việt Nam - một chuyến đi để gặp mặt trực tiếp và chuyến đi thứ hai để kết hôn. Đôi khi người bảo lãnh cần phải đi chuyến thứ ba chỉ để ký giấy hôn thú vì không đủ thời gian hoàn tất thủ tục xin hôn thú rất nhiêu khê trong lần thứ hai về Việt Nam. Đó là lý do tại sao một số người chọn bảo lãnh diện hôn phu - thê. Trong cả hai diện bảo lãnh vợ - chồng và hôn phu - thê, điều quan trọng nhất vẫn là bằng chứng liên lạc: emails, thư từ, hình ảnh, liên lạc qua các mạng xã hội, những chuyến về Việt Nam, v.v… Sở di trú đôi khi đòi hỏi phải có bản sao cùi vé máy bay, hoặc những trang trong sổ thông hành (passport) có đóng mộc ghi nhận ngày đến và rời khỏi Việt N
Chủ Nhật, 07 Tháng Tám 2022(Xem: 9070)
(Robert Mullins International) Một người vợ hoặc chồng là người ngoại quốc nhập cảnh Hoa Kỳ với loại chiếu khán (visa) phi-di-dân, không vi phạm diện nhập cảnh, có thể nộp đơn xin Thẻ Xanh nếu họ hợp lệ để xin chiếu khán di dân. Ngoài ra cũng có một số trường hợp nộp đơn xin thẻ xanh theo diện đầu tư EB-5 trực tiếp kinh doanh, hay lao động EB-3. Chúng tôi sẽ viết về 2 diện EB này trong những kỳ tới. Nếu qúy vị là khách du lịch với chiếu khán loại B-2, hoặc là sinh viên du học, hoặc nhập cảnh với chiếu khán miễn thị thực WT, qúy vị có thể nộp đơn xin Thẻ Xanh sau khi kết hôn với một công dân Mỹ.
Thứ Hai, 01 Tháng Tám 2022(Xem: 8130)
(Robert Mullins International) Tiếp theo phần 1 kỳ trước, việc nhận con nuôi quốc tế từ Việt Nam sang Hoa Kỳ đã không còn giới hạn đối với trẻ em có nhu cầu đặc biệt, trẻ em trên năm tuổi và trẻ em trong nhóm anh chị em ruột. Chúng tôi tiếp tục giai đoạn 4 đến 6 trong thủ tục xin nhận con nuôi gồm có 6 giai đoạn. Sau khi bạn chấp nhận được kết hợp với một đứa trẻ cụ thể, bạn sẽ nộp đơn lên USCIS để được chấp thuận tạm thời cho đứa trẻ đó nhập cư vào Hoa Kỳ bằng cách nộp Mẫu I-800, Đơn Yêu cầu Phân loại Người nhận con nuôi Công ước là Người thân ngay lập tức. USCIS sẽ đưa ra quyết định tạm thời về việc liệu đứa trẻ có đáp ứng định nghĩa của một người được chấp nhận Công ước hay không và có khả năng đủ điều kiện để được nhận vào Hoa Kỳ hay không.
Thứ Hai, 25 Tháng Bảy 2022(Xem: 7567)
(Robert Mulllins International) Vào ngày 31 tháng 12 năm 2020, việc nhận con nuôi quốc tế từ Việt Nam sang Hoa Kỳ đã không còn giới hạn đối với trẻ em có nhu cầu đặc biệt, trẻ em trên năm tuổi và trẻ em trong nhóm anh chị em ruột. Thời gian chờ đợi để nhận được giấy giới thiệu của một trẻ em được cơ quan có thẩm quyền của Việt Nam xác định đủ điều kiện làm con nuôi nước ngoài theo diện nhu cầu đặc biệt thường ngắn hơn so với những trẻ em khác. Việt Nam là thành viên của Công ước về con nuôi La Hay (Hague), nên việc nhận con nuôi từ Việt Nam phải tuân theo một quy trình cụ thể được thiết kế để đáp ứng các yêu cầu của Công ước. Dưới đây là một bản tóm tắt ngắn gọn về quá trình thông qua Công ước. Bạn phải hoàn thành các bước này theo thứ tự sau để đáp ứng tất cả các yêu cầu pháp lý cần thiết. Việc nhận con nuôi được hoàn thành không theo trình tự có thể gây ra sự chậm trễ đáng kể hoặc dẫn đến việc đứa trẻ không đủ điều kiện để được cấp thị thực nhập cư vào Hoa Kỳ.