Mục Di Trú và Thăng Tiến Đời Sống do Văn Phòng tham vấn di trú Robert Mullins International đảm trách hằng tuần, nhằm cập nhật tin tức và phát huy kiến thức di trú, rất hữu ích cho quý vị quan tâm đến việc bảo lãnh thân nhân. Chủ đề trên đây cũng được thảo luận trực tiếp trên trang nhà,www.rmiodp.com vào mỗi tối thứ Tư, từ 7:00-8:00 giờ và phát thanh, phát hình 24/24 trên www.facebook.com/rmiodp
(Robert Mullins International) Một số người bảo lãnh nói với người thân rằng có lẽ sẽ là điều tốt hơn nếu họ ở lại Việt Nam vì những khó khăn mà người di dân sẽ gặp sau khi đến Hoa Kỳ. Nhưng, khi người bảo lãnh về thăm Việt Nam, họ nhanh chóng than phiền về sự ô nhiễm, thời tiết nóng nực, lưu thông hỗn loạn, nhiều lúc phải chi tiền "trà nước" và thiếu nhiều thứ tự do mà họ đang thụ hưởng ở Hoa Kỳ. Sau khi thăm viếng Việt Nam, liệu có bao nhiêu người bảo lãnh muốn trở về sống ở Việt Nam? Không nhiều đâu!
Những người nghe chương trình hội thoại phát thanh hoặc đọc các chủ đề di trú của văn phòng Robert Mullins International đều biết rất rõ những khó khăn mà những người mới đến sẽ gặp ở Hoa Kỳ. Người bảo lãnh cần dùng kinh nghiệm riêng của mình để quyết định nên dùng cách góp ý nào cần chia xẻ với thân nhân ở Việt Nam. Thí dụ, nếu đang bảo lãnh cho gia đình anh-chị-em có gia đình, qúy vị có nghĩ rằng gia đình này sẽ có thể thích ứng êm đẹp trong xã hội Hoa Kỳ không? Liệu con cái của họ có tha thiết đến Hoa Kỳ để tiếp tục học hành không, hoặc chúng sẽ bị gián đoạn việc học hành ở Việt Nam?
Liệu anh-chị-em của qúy vị có hiểu rằng qúy vị sẽ chỉ có vài tuần lễ giúp thân nhân ổn định và rồi qúy vị sẽ phải trở về với công việc của mình? Và họ sẽ phải tự lo bản thân mình!
Người bảo lãnh cũng phải quan tâm đến người phối ngẫu của mình. Liệu người phối ngẫu có 100% tán thành việc chào đón người di dân mới vào nhà mình không? Liệu việc này sẽ làm cho hai vợ chồng to tiếng cãi nhau? Liệu người di dân có cảm thấy có tội khi ăn nhờ ở tạm nhà của người bảo lãnh, và liệu điều này có sẽ là áp lực để họ phải dọn ra khỏi nhà trước khi họ có thể sẵn sàng tự mưu sinh mà không cần sự giúp đỡ thường nhật của người bảo lãnh?
Qúy vị biết người thân của qúy vị, vì thế, vấn đề của qúy vị là khuyến khích họ hoặc làm họ nản chí, dựa trên những gì qúy vị biết về khả năng của họ có thể đáp ứng những điều kiện mới trong cuộc sống, và dựa vào thái độ chào đón của gia đình qúy vị đối với người di dân như những thành viên mới trong gia đình của qúy vị.
Lại có câu hỏi rằng vậy gia đình người thân của qúy vị có thực sự tồi tệ khi ở lại Việt Nam không? Lại nghe nói rằng Việt Nam ngày càng phát triển và tự do hơn cơ mà?
Điều thực tế là người ta có thấy bầu trời Sài Gòn đã có nhiều văn phòng mọc trên những cao ốc và những khu chung cư mới mẻ, xa lộ mới có vẻ tân kỳ, việc xây dựng đã bắt đầu với hệ thống đường ngầm ở trung tâm Sài Gòn, những khu phố buôn bán và siêu thị nhan nhản có những thứ gần như có sẵn ở Hoa Kỳ. Nhưng, phản ứng xấu từ việc phát triển bừa bãi và thiếu khoa học này là số xe cộ ngập tràn thành phố hiện nay chứa từ 10 đến 12 triệu người, và không khí bị ô nhiễm kinh hoàng từ kết quả đó. Thí dụ, đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa (tức đường Công Lý ngày xưa) có mức ô nhiễm không khí gây nguy hại trầm trọng đến sức khỏe người dân, nhất là trẻ em.
Sách Dữ Kiện của Cơ Quan Tình Báo Trung Ương Hoa Kỳ (CIA) cho biết ở Việt Nam hiện nay có nhiều bệnh truyền nhiễm gây nguy hại đến sức khỏe con người, bao gồm những bệnh như: tiêu chảy, viêm gan hepatitis A, sốt thương hàn, số xuất huyết "dangue", sốt rét, bệnh viêm não Nhật Bản, bệnh cúm gia cầm H5N1. Cũng trong danh sách này, Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ đã thêm những bệnh nguy hiểm khác như bệnh dại, bệnh tả, bệnh ô nhiễm vật thể phân tử và lao phổi. Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ cũng nói rằng "Những cơ sở y tế ở Việt Nam thường xuyên không hội đủ những tiêu chuẩn quốc tế và thiếu thuốc men cũng như dụng cụ y tế". Và "những dịch vụ cung cấp ý tế khẩn cấp nói một cách tổng quát là vô lương tâm, không tin cậy hoặc gần như không hiện hữu".
Liên quan đến những quyền tự do cá nhân ở Việt Nam, quý vị có thể vào trang điện tử Google để xem Bản Tường Trình Quan Sát Nhân Quyền từ năm 1975 cho đến năm 2015, sẽ biết sự đánh giá về tình trạng nhân quyền ở Việt Nam đen tối như thế nào.
Vấn đề giáo dục theo tiêu chuẩn quốc tế của các bậc tiểu học và trung học có ở Sài Gòn, với học phí khoảng 2.000 Mỹ kim mỗi tháng cho một học sinh. Y tế theo tiêu chuẩn quốc tế cũng có, nếu gia đình nào có đủ khả năng tài chánh để chi trả. Gia đình trung bình ở Việt Nam không thể kham nổi những phí tổn này. So sánh với xã hội Hoa Kỳ, chính phủ mang lại một nền giáo dục miễn phí, hoặc với phí tổn vừa phải ở những trình độ học cao hơn, cung cấp bảo hiểm sức khỏe với lệ phí hợp lý, và đặc biệt là một hệ thống y tế không ăn hối lộ có thể làm nguy hại tính mạng cho nhiều bệnh nhân nghèo khổ.
Ở quận 7, Sài Gòn, khu phát triển Phú Mỹ Hưng làm cho một số người nhớ đến khu vực dân cư ở Singapore. Nơi đây có không khí tương đối trong lành, thoáng mát mà nhiều cư dân ở Sài Gòn ao ước, như một số dân Mỹ muốn sống ở khu Beverly Hills. Nếu thân nhân của người bảo lãnh sống ở khu Phú Mỹ Hưng thì có lẽ họ sẽ cảm thấy chẳng có gì cần thiết phải di dân sang Mỹ. Nhưng với quảng đại quần chúng bình thường, thành phố Sài Gòn quá đông người, ồn ào, môi trường ỗ nhiễm và thật không công tâm nếu người bảo lãnh lại đề nghị thân nhân của mình ở lại và nuôi con cái ở Việt Nam. Một người di dân Việt Nam trung bình ở California chắc chắn có đời sống sung túc hơn một người trung bình sống ở Việt Nam.
Những cộng đồng người Mỹ gốc Việt đã phát triển với tổng số dân lên đến gần 1 triệu 500 ngàn người. Một bản danh sách rất dài vừa phổ biến mới đây về thế hệ thứ nhất và thứ hai liệt kê tên những công dân Mỹ gốc Việt đạt những thành công trong dòng sinh hoạt chính của Hoa Kỳ.
Chúng ta có còn nhớ đến cậu bé dễ thương đóng phim cùng với tài tử nổi tiếng Harrison Ford trong phim "Indiana Jones and the Temple of Doom" không? Tên của cậu bé là Jonathan Kế Quân. Trong năm 1995, hãng phim Walt Disney trình chiếu phim "Operation Dumbo Drop" với bối cảnh chiến tranh Việt Nam, tài tử trẻ tuổi Lê Thiên Định đã đóng phim bên cạnh hai tài tử gạo cội Danny Glove và Ray Liotta. Lê Thiên Định và gia đình đã được văn phòng tham vấn di trú Robert Mullins International giúp bảo lãnh sang Hoa Kỳ.
Thính giả vùng Vịnh, miền Bắc tiểu bang California đã từng xem cô Thúy Vũ, xướng ngôn viên và phóng viên đa tài của đài truyền hình CBS-5 ở San Francisco, từng được trao giải thưởng cao quý Emmy. Bên cạnh đó, những người nổi tiếng trong ngành truyền thông còn có Betty Nguyễn, Leyna Nguyễn, Vicky Nguyễn, Mary Nguyễn, Châu Nguyễn.... Trong lãnh vực khác, cô Chloe Đào, nhà thiết kế thời trang đã đoạt giải trong chương trình truyền hình "Project Runway" nổi tiếng. Còn có Tila Tequila, người phụ nữ được yêu chuộng nhất trên trang mạng MySpace.
Trong doanh nghiệp, phải nói đến Bill Nguyễn rất thành công với hai trang mạng onebox.com và lala.com và đã bán hai công ty này với giá 940 triệu Mỹ kim, và Trung Dũng đã bán trang mạng OnDisplay của ông với giá 1 tỷ 800 triệu Mỹ kim. Và rất cần phải nói đến ông Frank Jao, người đã phát triển trung tâm thương mại Little Saigon và Asian Garden Mall tại thành phố Westminster, miền nam tiểu bang California.
Những người Việt Nam nổi tiếng trong sinh hoạt chính trị phải kể đến Nghĩ sĩ Janet Nguyễn của tiểu bang California; Thị trưởng Trí Tạ ở quận hạt Orange County; cựu dân biểu liên bang Joseph Cao ở tiểu bang Louisiana; cô Madison Nguyễn ở San Jose hoặc dân biểu Văn Trần của tiểu bang California....
Ông Eugene H. Trịnh, phi hành gia của cơ quan NASA, là người Mỹ gốc Việt đầu tiên du hành ra vũ trụ. Giáo sư, nhà sáng chế Võ Đình Tuân được xếp hạng 43 trong danh sách 100 nhân vật thông minh nhất thế giới. Và Tướng Luong Viet, một vị tướng tài giỏi gốc Việt đầu tiên trong quân đội Hoa Kỳ....
Danh sách tên tuổi những người Việt Nam sẽ còn được viết thêm, liên tục, trong tương lai, cho thấy những công dân Mỹ gốc Việt là thành phần rất quan trọng trong nền văn hóa Hoa Kỳ.
Nhà hàng và các doanh nghiệp nhỏ như tiệm làm móng tay, cắt tóc, chợ, tiệm tạp hóa, xuất-nhập cảng... thường có mặt ở những nơi người Việt Nam đi tìm sự thành công kinh tế. Người Việt làm chủ hơn 100.000 thương nghiệp, thuê mướn hơn 400.000 nhân công, với lượng buôn bán trị giá khoảng 10 tỷ Mỹ kim.
Cho đến nay, những vấn đề khác biệt giữa các thế hệ, những thay đổi trong đời sống gia đình, tham gia chính trị, cũng như sự phát triển của các trung tâm kinh tế khắp Hoa Kỳ, đang trở thành mối quan tâm nhiều hơn cho những công dân Mỹ gốc Việt đang hướng về phía trước. Những công dân gốc Việt của thế hệ thứ hai đã tự cảm thấy họ là người Mỹ hơn là những người tha hương từ Việt Nam. Dựa vào những thành tựu của họ, tương lai sẽ tươi sáng.
Theo bản tường trình vào tháng 2 năm 2013 vừa qua của trung tâm nghiên cứu Pew Research Center, chỉ cần một thế hệ của những gia đình di dân đã đạt được những thành tựu kinh tế xã hội khởi sắc, bao gồm việc kiếm được lợi tức nhiều hơn, làm chủ căn nhà của mình và tham gia các trường đại học. Những công dân Mỹ của thế hệ thứ hai - con cái sinh trưởng tại Mỹ của người di dân - đạt được nhiều thành tựu hơn cha mẹ di dân của họ.
Chúng tôi xin trích dẫn một số cảm tưởng của một gia đình di dân sang Hoa Kỳ qua sự bảo lãnh diện chị em. Cảm tưởng được đăng trên một nhật báo điện tử ở Việt Nam, cũng là một sự kiện khá hiếm hoi: Người được bảo lãnh là một kỹ sư và vợ của anh là một dược sĩ. Cả hai vợ chồng được xem là rất thành công về mặt tài chánh ở Việt Nam. Nhưng cả hai đều không lưỡng lự bỏ lại tất cả để mang hai con sang Hoa Kỳ. Vừa qua đến tiểu bang New York, hai vợ chồng sắn tay ngay vào những việc làm lao động tay chân và không hề than thở về sự mệt nhọc hàng ngày. Anh chị quên hẳn những ngày sống khá đầy đủ tiện nghi so với nhiều người dân khác khi còn ở Việt Nam. Anh nói gia tài duy nhất của vợ chồng anh là hai đứa con và việc giáo dục cho tương lai của chúng là quan trọng nhất. Thời gian trôi qua nhanh chóng, hai người con của anh đã tốt nghiệp đại học ở những trường nổi tiếng, và có việc làm được trả lương tương xứng. Giờ đây, khi tờ báo hỏi anh có hối tiếc khi rời khỏi Việt Nam không? Câu trả lời của anh rất nhanh và gọn: "Có gì để hối tiếc cơ chứ!".
Hỏi Đáp Di Trú
- Hỏi: Làm sao để những người ở Việt Nam có thể chuẩn bị kinh nghiệm khi trở thành người di dân mới ở Hoa Kỳ?
- Đáp: Không có lớp học nào hướng dẫn về đời sống mới ở Hoa Kỳ dành cho những người chuẩn bị ra đi. Những di dân trẻ đã có thể quen thuộc thuộc với đời sống của những nước khác, và cần phải cảm ơn những trang điện tử như Facebook và những hệ thống thông tin xã hội khác, cũng như truyền hình và phim ảnh đã giúp họ những kiến thức này. Tuy nhiên, ngoài những lợi điểm quá nhiều, vẫn có những khuyết điểm là một số thực tế của đời sống ngoại quốc sẽ không hoàn toàn giống như trong phim ảnh.
- Hỏi: Nếu một người di dân trở thành công dân Hoa Kỳ, nhưng quyết định về sống thường xuyên ở Việt Nam, luật lao động Việt Nam nói gì về việc thuê mướn công nhân ngoại quốc?
- Đáp: Nếu một người vẫn giữ quốc tịch Việt Nam, người này có thể được thuê mướn như một người Việt Nam hơn là người ngoại quốc. Người ngoại quốc chỉ có thể được thuê mướn trong một hoặc hai năm với nghề nghiệp như quản lý, giám đốc điều hành, chuyên viên và nhân viên kỹ thuật.
- Hỏi: Những di dân thành công này có thể nộp đơn xin chiếu khán (visa) làm việc cho nhân viên có khả năng đang sống ở Việt Nam không? Họ sẽ có thể đầu tư chung với những người đang xin chiếu khán đầu tư EB-5 từ Việt Nam không?
- Đáp: Việt Nam không nằm trong danh sách những nước hợp lệ có thể đưa công nhân ngoại quốc đến Hoa Kỳ để làm những việc tạm thời. Những chủ nhân sẽ phải nộp đơn cho những công nhân có tài năng, trong hạng mục H-1B dành cho Nghề Nghiệp Đặc Biệt. Hoặc, trong một vài trường hợp, họ có thể xin chiếu khán L dành cho nhân viên liên công ty. Những đương đơn xin chiếu khán đầu tư EB-5 luôn luôn được hoanh nghênh trong việc đầu tư 500.000 Mỹ kim cho những đề án được chấp thuận. Những nguồn tiền hợp pháp và tạo công việc làm cho công nhân Mỹ là những đòi hỏi chính yếu.
Kính mời quý độc giả đón đọc chủ đề Di Trú và Thăng Tiến Đời Sống trên các báo chí Việt ngữ địa phương số cuối tuần, hoặc nghe trực tiếp chương trình của chúng tôi vào mỗi tối thứ Tư trên các làn sóng: Bắc Cali 1430AM, 7:00-8:00, Nam Cali 106.3FM,7:00-7:30. Phát lại vào Chủ Nhật từ 2:00-3:00PM trên làn sóng 1500AM, và 24/7 trên trang nhà: www.rmiodp.com. Hoặc www.facebook.com/rmiodp. Hay liên lạc với văn phòng Robert Mullins International gần nhất: Westminster: (714) 890-9933 , San Jose (408) 294-3888, Sacramento (916) 393-3388, Rạng Mi: 84-3914-7638 hay Email: info@rmiodp.com
(Robert Mullins International) Một số người bảo lãnh nói với người thân rằng có lẽ sẽ là điều tốt hơn nếu họ ở lại Việt Nam vì những khó khăn mà người di dân sẽ gặp sau khi đến Hoa Kỳ. Nhưng, khi người bảo lãnh về thăm Việt Nam, họ nhanh chóng than phiền về sự ô nhiễm, thời tiết nóng nực, lưu thông hỗn loạn, nhiều lúc phải chi tiền "trà nước" và thiếu nhiều thứ tự do mà họ đang thụ hưởng ở Hoa Kỳ. Sau khi thăm viếng Việt Nam, liệu có bao nhiêu người bảo lãnh muốn trở về sống ở Việt Nam? Không nhiều đâu!
Những người nghe chương trình hội thoại phát thanh hoặc đọc các chủ đề di trú của văn phòng Robert Mullins International đều biết rất rõ những khó khăn mà những người mới đến sẽ gặp ở Hoa Kỳ. Người bảo lãnh cần dùng kinh nghiệm riêng của mình để quyết định nên dùng cách góp ý nào cần chia xẻ với thân nhân ở Việt Nam. Thí dụ, nếu đang bảo lãnh cho gia đình anh-chị-em có gia đình, qúy vị có nghĩ rằng gia đình này sẽ có thể thích ứng êm đẹp trong xã hội Hoa Kỳ không? Liệu con cái của họ có tha thiết đến Hoa Kỳ để tiếp tục học hành không, hoặc chúng sẽ bị gián đoạn việc học hành ở Việt Nam?
Liệu anh-chị-em của qúy vị có hiểu rằng qúy vị sẽ chỉ có vài tuần lễ giúp thân nhân ổn định và rồi qúy vị sẽ phải trở về với công việc của mình? Và họ sẽ phải tự lo bản thân mình!
Người bảo lãnh cũng phải quan tâm đến người phối ngẫu của mình. Liệu người phối ngẫu có 100% tán thành việc chào đón người di dân mới vào nhà mình không? Liệu việc này sẽ làm cho hai vợ chồng to tiếng cãi nhau? Liệu người di dân có cảm thấy có tội khi ăn nhờ ở tạm nhà của người bảo lãnh, và liệu điều này có sẽ là áp lực để họ phải dọn ra khỏi nhà trước khi họ có thể sẵn sàng tự mưu sinh mà không cần sự giúp đỡ thường nhật của người bảo lãnh?
Qúy vị biết người thân của qúy vị, vì thế, vấn đề của qúy vị là khuyến khích họ hoặc làm họ nản chí, dựa trên những gì qúy vị biết về khả năng của họ có thể đáp ứng những điều kiện mới trong cuộc sống, và dựa vào thái độ chào đón của gia đình qúy vị đối với người di dân như những thành viên mới trong gia đình của qúy vị.
Lại có câu hỏi rằng vậy gia đình người thân của qúy vị có thực sự tồi tệ khi ở lại Việt Nam không? Lại nghe nói rằng Việt Nam ngày càng phát triển và tự do hơn cơ mà?
Điều thực tế là người ta có thấy bầu trời Sài Gòn đã có nhiều văn phòng mọc trên những cao ốc và những khu chung cư mới mẻ, xa lộ mới có vẻ tân kỳ, việc xây dựng đã bắt đầu với hệ thống đường ngầm ở trung tâm Sài Gòn, những khu phố buôn bán và siêu thị nhan nhản có những thứ gần như có sẵn ở Hoa Kỳ. Nhưng, phản ứng xấu từ việc phát triển bừa bãi và thiếu khoa học này là số xe cộ ngập tràn thành phố hiện nay chứa từ 10 đến 12 triệu người, và không khí bị ô nhiễm kinh hoàng từ kết quả đó. Thí dụ, đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa (tức đường Công Lý ngày xưa) có mức ô nhiễm không khí gây nguy hại trầm trọng đến sức khỏe người dân, nhất là trẻ em.
Sách Dữ Kiện của Cơ Quan Tình Báo Trung Ương Hoa Kỳ (CIA) cho biết ở Việt Nam hiện nay có nhiều bệnh truyền nhiễm gây nguy hại đến sức khỏe con người, bao gồm những bệnh như: tiêu chảy, viêm gan hepatitis A, sốt thương hàn, số xuất huyết "dangue", sốt rét, bệnh viêm não Nhật Bản, bệnh cúm gia cầm H5N1. Cũng trong danh sách này, Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ đã thêm những bệnh nguy hiểm khác như bệnh dại, bệnh tả, bệnh ô nhiễm vật thể phân tử và lao phổi. Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ cũng nói rằng "Những cơ sở y tế ở Việt Nam thường xuyên không hội đủ những tiêu chuẩn quốc tế và thiếu thuốc men cũng như dụng cụ y tế". Và "những dịch vụ cung cấp ý tế khẩn cấp nói một cách tổng quát là vô lương tâm, không tin cậy hoặc gần như không hiện hữu".
Liên quan đến những quyền tự do cá nhân ở Việt Nam, quý vị có thể vào trang điện tử Google để xem Bản Tường Trình Quan Sát Nhân Quyền từ năm 1975 cho đến năm 2015, sẽ biết sự đánh giá về tình trạng nhân quyền ở Việt Nam đen tối như thế nào.
Vấn đề giáo dục theo tiêu chuẩn quốc tế của các bậc tiểu học và trung học có ở Sài Gòn, với học phí khoảng 2.000 Mỹ kim mỗi tháng cho một học sinh. Y tế theo tiêu chuẩn quốc tế cũng có, nếu gia đình nào có đủ khả năng tài chánh để chi trả. Gia đình trung bình ở Việt Nam không thể kham nổi những phí tổn này. So sánh với xã hội Hoa Kỳ, chính phủ mang lại một nền giáo dục miễn phí, hoặc với phí tổn vừa phải ở những trình độ học cao hơn, cung cấp bảo hiểm sức khỏe với lệ phí hợp lý, và đặc biệt là một hệ thống y tế không ăn hối lộ có thể làm nguy hại tính mạng cho nhiều bệnh nhân nghèo khổ.
Ở quận 7, Sài Gòn, khu phát triển Phú Mỹ Hưng làm cho một số người nhớ đến khu vực dân cư ở Singapore. Nơi đây có không khí tương đối trong lành, thoáng mát mà nhiều cư dân ở Sài Gòn ao ước, như một số dân Mỹ muốn sống ở khu Beverly Hills. Nếu thân nhân của người bảo lãnh sống ở khu Phú Mỹ Hưng thì có lẽ họ sẽ cảm thấy chẳng có gì cần thiết phải di dân sang Mỹ. Nhưng với quảng đại quần chúng bình thường, thành phố Sài Gòn quá đông người, ồn ào, môi trường ỗ nhiễm và thật không công tâm nếu người bảo lãnh lại đề nghị thân nhân của mình ở lại và nuôi con cái ở Việt Nam. Một người di dân Việt Nam trung bình ở California chắc chắn có đời sống sung túc hơn một người trung bình sống ở Việt Nam.
Những cộng đồng người Mỹ gốc Việt đã phát triển với tổng số dân lên đến gần 1 triệu 500 ngàn người. Một bản danh sách rất dài vừa phổ biến mới đây về thế hệ thứ nhất và thứ hai liệt kê tên những công dân Mỹ gốc Việt đạt những thành công trong dòng sinh hoạt chính của Hoa Kỳ.
Chúng ta có còn nhớ đến cậu bé dễ thương đóng phim cùng với tài tử nổi tiếng Harrison Ford trong phim "Indiana Jones and the Temple of Doom" không? Tên của cậu bé là Jonathan Kế Quân. Trong năm 1995, hãng phim Walt Disney trình chiếu phim "Operation Dumbo Drop" với bối cảnh chiến tranh Việt Nam, tài tử trẻ tuổi Lê Thiên Định đã đóng phim bên cạnh hai tài tử gạo cội Danny Glove và Ray Liotta. Lê Thiên Định và gia đình đã được văn phòng tham vấn di trú Robert Mullins International giúp bảo lãnh sang Hoa Kỳ.
Thính giả vùng Vịnh, miền Bắc tiểu bang California đã từng xem cô Thúy Vũ, xướng ngôn viên và phóng viên đa tài của đài truyền hình CBS-5 ở San Francisco, từng được trao giải thưởng cao quý Emmy. Bên cạnh đó, những người nổi tiếng trong ngành truyền thông còn có Betty Nguyễn, Leyna Nguyễn, Vicky Nguyễn, Mary Nguyễn, Châu Nguyễn.... Trong lãnh vực khác, cô Chloe Đào, nhà thiết kế thời trang đã đoạt giải trong chương trình truyền hình "Project Runway" nổi tiếng. Còn có Tila Tequila, người phụ nữ được yêu chuộng nhất trên trang mạng MySpace.
Trong doanh nghiệp, phải nói đến Bill Nguyễn rất thành công với hai trang mạng onebox.com và lala.com và đã bán hai công ty này với giá 940 triệu Mỹ kim, và Trung Dũng đã bán trang mạng OnDisplay của ông với giá 1 tỷ 800 triệu Mỹ kim. Và rất cần phải nói đến ông Frank Jao, người đã phát triển trung tâm thương mại Little Saigon và Asian Garden Mall tại thành phố Westminster, miền nam tiểu bang California.
Những người Việt Nam nổi tiếng trong sinh hoạt chính trị phải kể đến Nghĩ sĩ Janet Nguyễn của tiểu bang California; Thị trưởng Trí Tạ ở quận hạt Orange County; cựu dân biểu liên bang Joseph Cao ở tiểu bang Louisiana; cô Madison Nguyễn ở San Jose hoặc dân biểu Văn Trần của tiểu bang California....
Ông Eugene H. Trịnh, phi hành gia của cơ quan NASA, là người Mỹ gốc Việt đầu tiên du hành ra vũ trụ. Giáo sư, nhà sáng chế Võ Đình Tuân được xếp hạng 43 trong danh sách 100 nhân vật thông minh nhất thế giới. Và Tướng Luong Viet, một vị tướng tài giỏi gốc Việt đầu tiên trong quân đội Hoa Kỳ....
Danh sách tên tuổi những người Việt Nam sẽ còn được viết thêm, liên tục, trong tương lai, cho thấy những công dân Mỹ gốc Việt là thành phần rất quan trọng trong nền văn hóa Hoa Kỳ.
Nhà hàng và các doanh nghiệp nhỏ như tiệm làm móng tay, cắt tóc, chợ, tiệm tạp hóa, xuất-nhập cảng... thường có mặt ở những nơi người Việt Nam đi tìm sự thành công kinh tế. Người Việt làm chủ hơn 100.000 thương nghiệp, thuê mướn hơn 400.000 nhân công, với lượng buôn bán trị giá khoảng 10 tỷ Mỹ kim.
Cho đến nay, những vấn đề khác biệt giữa các thế hệ, những thay đổi trong đời sống gia đình, tham gia chính trị, cũng như sự phát triển của các trung tâm kinh tế khắp Hoa Kỳ, đang trở thành mối quan tâm nhiều hơn cho những công dân Mỹ gốc Việt đang hướng về phía trước. Những công dân gốc Việt của thế hệ thứ hai đã tự cảm thấy họ là người Mỹ hơn là những người tha hương từ Việt Nam. Dựa vào những thành tựu của họ, tương lai sẽ tươi sáng.
Theo bản tường trình vào tháng 2 năm 2013 vừa qua của trung tâm nghiên cứu Pew Research Center, chỉ cần một thế hệ của những gia đình di dân đã đạt được những thành tựu kinh tế xã hội khởi sắc, bao gồm việc kiếm được lợi tức nhiều hơn, làm chủ căn nhà của mình và tham gia các trường đại học. Những công dân Mỹ của thế hệ thứ hai - con cái sinh trưởng tại Mỹ của người di dân - đạt được nhiều thành tựu hơn cha mẹ di dân của họ.
Chúng tôi xin trích dẫn một số cảm tưởng của một gia đình di dân sang Hoa Kỳ qua sự bảo lãnh diện chị em. Cảm tưởng được đăng trên một nhật báo điện tử ở Việt Nam, cũng là một sự kiện khá hiếm hoi: Người được bảo lãnh là một kỹ sư và vợ của anh là một dược sĩ. Cả hai vợ chồng được xem là rất thành công về mặt tài chánh ở Việt Nam. Nhưng cả hai đều không lưỡng lự bỏ lại tất cả để mang hai con sang Hoa Kỳ. Vừa qua đến tiểu bang New York, hai vợ chồng sắn tay ngay vào những việc làm lao động tay chân và không hề than thở về sự mệt nhọc hàng ngày. Anh chị quên hẳn những ngày sống khá đầy đủ tiện nghi so với nhiều người dân khác khi còn ở Việt Nam. Anh nói gia tài duy nhất của vợ chồng anh là hai đứa con và việc giáo dục cho tương lai của chúng là quan trọng nhất. Thời gian trôi qua nhanh chóng, hai người con của anh đã tốt nghiệp đại học ở những trường nổi tiếng, và có việc làm được trả lương tương xứng. Giờ đây, khi tờ báo hỏi anh có hối tiếc khi rời khỏi Việt Nam không? Câu trả lời của anh rất nhanh và gọn: "Có gì để hối tiếc cơ chứ!".
Hỏi Đáp Di Trú
- Hỏi: Làm sao để những người ở Việt Nam có thể chuẩn bị kinh nghiệm khi trở thành người di dân mới ở Hoa Kỳ?
- Đáp: Không có lớp học nào hướng dẫn về đời sống mới ở Hoa Kỳ dành cho những người chuẩn bị ra đi. Những di dân trẻ đã có thể quen thuộc thuộc với đời sống của những nước khác, và cần phải cảm ơn những trang điện tử như Facebook và những hệ thống thông tin xã hội khác, cũng như truyền hình và phim ảnh đã giúp họ những kiến thức này. Tuy nhiên, ngoài những lợi điểm quá nhiều, vẫn có những khuyết điểm là một số thực tế của đời sống ngoại quốc sẽ không hoàn toàn giống như trong phim ảnh.
- Hỏi: Nếu một người di dân trở thành công dân Hoa Kỳ, nhưng quyết định về sống thường xuyên ở Việt Nam, luật lao động Việt Nam nói gì về việc thuê mướn công nhân ngoại quốc?
- Đáp: Nếu một người vẫn giữ quốc tịch Việt Nam, người này có thể được thuê mướn như một người Việt Nam hơn là người ngoại quốc. Người ngoại quốc chỉ có thể được thuê mướn trong một hoặc hai năm với nghề nghiệp như quản lý, giám đốc điều hành, chuyên viên và nhân viên kỹ thuật.
- Hỏi: Những di dân thành công này có thể nộp đơn xin chiếu khán (visa) làm việc cho nhân viên có khả năng đang sống ở Việt Nam không? Họ sẽ có thể đầu tư chung với những người đang xin chiếu khán đầu tư EB-5 từ Việt Nam không?
- Đáp: Việt Nam không nằm trong danh sách những nước hợp lệ có thể đưa công nhân ngoại quốc đến Hoa Kỳ để làm những việc tạm thời. Những chủ nhân sẽ phải nộp đơn cho những công nhân có tài năng, trong hạng mục H-1B dành cho Nghề Nghiệp Đặc Biệt. Hoặc, trong một vài trường hợp, họ có thể xin chiếu khán L dành cho nhân viên liên công ty. Những đương đơn xin chiếu khán đầu tư EB-5 luôn luôn được hoanh nghênh trong việc đầu tư 500.000 Mỹ kim cho những đề án được chấp thuận. Những nguồn tiền hợp pháp và tạo công việc làm cho công nhân Mỹ là những đòi hỏi chính yếu.
Kính mời quý độc giả đón đọc chủ đề Di Trú và Thăng Tiến Đời Sống trên các báo chí Việt ngữ địa phương số cuối tuần, hoặc nghe trực tiếp chương trình của chúng tôi vào mỗi tối thứ Tư trên các làn sóng: Bắc Cali 1430AM, 7:00-8:00, Nam Cali 106.3FM,7:00-7:30. Phát lại vào Chủ Nhật từ 2:00-3:00PM trên làn sóng 1500AM, và 24/7 trên trang nhà: www.rmiodp.com. Hoặc www.facebook.com/rmiodp. Hay liên lạc với văn phòng Robert Mullins International gần nhất: Westminster: (714) 890-9933 , San Jose (408) 294-3888, Sacramento (916) 393-3388, Rạng Mi: 84-3914-7638 hay Email: info@rmiodp.com